Chỉ trong chớp mắt, "Lương Biệt Yến" đã lấy nước nóng, lên lầu theo cầu thang bên cạnh phòng nước, hành động cử chỉ giống hệt người thật, không hề có chút gì giả.
Nguyệt Lưu Kim giải thích: "Đó gọi là giấy linh. Lấy tre làm xương, giấy làm da, vẽ chân mày mắt rồi truyền vài phần linh thức, có thể giả làm người thật, thay thế chủ nhân làm bất cứ việc gì, tương đương với phân thân của chủ nhân, nhưng bản chất vẫn là thuật điều khiển vật."
Triệu Tiểu Minh mở rộng kiến thức, mắt mở to nhưng phản ứng đầu tiên vẫn là vấn đề an ninh xã hội: "Chuyện giấy linh làm chủ nhân biết không? Nhỡ giấy linh mất kiểm soát, phạm pháp thì sao? Cuối cùng ai chịu trách nhiệm?"
Nguyệt Lưu Kim: "Chắc chắn vẫn là chủ nhân chịu trách nhiệm. Giấy linh tuy có ý thức riêng nhưng ý thức đó cũng đều từ chủ nhân mà ra."
Để cháu trai ngoan hiểu rõ hơn, Nguyệt Lưu Kim còn cẩn thận đưa ra ví dụ: "Linh thức trong nó giống như một sợi dây vô hình, kết nối nó và chủ nhân nên mọi hành động của giấy linh đều dưới sự chỉ đạo và giám sát của chủ nhân, những gì nó thấy, làm chủ nhân đều có thể biết ngay lập tức."
Triệu Tiểu Minh hiểu rồi, chủ nhân giống như máy tính chính, giấy linh thuộc máy phụ.
"Một người có thể tạo ra bao nhiêu giấy linh?" Triệu Tiểu Minh lại hỏi.
Nguyệt Lưu Kim: "Tùy vào tu vi. Người có tu vi thấp, linh thức và linh lực tự nhiên không mạnh, không đủ linh thức để điều khiển giấy linh. Người có tu vi cao, linh thức linh lực vô tận, muốn tạo bao nhiêu cũng được."
Triệu Tiểu Minh: "Giả sử cháu tạo ra ba giấy linh rồi cháu đi vệ sinh, ba giấy linh đó có biết không?"
Khóe miệng Nguyệt Lưu Kim giật giật: "… Không."
Triệu Tiểu Minh: "Ồ, chủ nhân không bị giấy linh giám sát? Có quyền tự do vệ sinh độc lập?"
Nguyệt Lưu Kim: "… Ừ."
Triệu Tiểu Minh: "Nếu một trong số giấy linh đi vệ sinh, cháu và hai giấy linh khác có biết không?"
Nguyệt Lưu Kim: "… Có."
Triệu Tiểu Minh: "Ồ, tất cả giấy linh của cùng một chủ nhân đều thông tin liên thông?"
Nguyệt Lưu Kim gật đầu: "Ừ." Nhưng ngay sau đó, cô yếu ớt nói thêm: "Nhưng ta khuyên cháu đừng đi vệ sinh nơi công cộng, thật là mất thể diện."
Triệu Tiểu Minh không nói nên lời: "Cháu chỉ đưa ra ví dụ thôi!"
Ai mà thật sự đi vệ sinh nơi công cộng chứ?
Nguyệt Lưu Kim cũng thấy khó hiểu: "Ví dụ này cũng độc đáo quá." Rồi cô xoa ngực: "Còn làm ta giật mình, trên đầu ba thước có thần linh, ta thật sự sợ tổ tiên nhà cháu nổi giận mà giáng sấm sét đánh cháu."
Triệu Tiểu Minh: "..."
Tuy nhiên...
"Không phải chứ, bà là đầu sỏ tà giáo làm điều ác mà còn lo trên đầu ba thước có thần linh???"
Nguyệt Lưu Kim: "Ta lo cho cháu mà, ta đâu phải hậu duệ Thần tộc chính thống, họ không đánh được ta?"
Triệu Tiểu Minh: "?"
Nguyệt Lưu Kim giơ một ngón tay chỉ lên bầu trời đen: "Chỉ những chủng tộc sinh ra theo thiên đạo mới là Thần tộc chính thống, là tôn quý của vạn tộc, chỉ cần thiên đạo còn, Thần tộc chính thống sẽ không bao giờ diệt vong. Vì vậy cháu có thể hiểu ‘thiên đạo’ chính là tổ tiên nhà cháu. Chỉ cần trong cơ thể cháu còn dòng máu Thần tộc chính thống, thiên đạo sẽ luôn che chở, giám sát, làm khó cháu."
Hả? Sao còn làm khó nữa?