Nhìn thấy đội trưởng Thời về nhà không sớm không muộn, vẻ mặt phiền muộn, Tống Hồng Phương lập tức rời khỏi người hàng xóm đang trò chuyện vui vẻ để chào hỏi: "Trong đội xảy ra chuyện gì sao, nhìn ông lo lắng vậy!”
Đội trưởng Thời khi xảy ra chuyện cũng rất thích bàn bạc với vợ, khi đối diện với đồng chí Tống Hồng Phương không giấu diếm gì, lập tức ông đổ đậu ra khỏi ống trẻ kể mọi chuyện, cuối cùng ông còn hỏi vợ già, “Mẹ chúng nó, bà nói xem có phải giáo sư Trương đang lừa tôi không? Đều là đọc thơ, nhưng khi tôi tổ chức hoạt đồng thường ngày trong nhà không thấy Tiểu Tửu đọc, hai viên kẹo đường đặt trên bàn, cũng không thấy đứa trẻ này hào hứng, tại sao giáo sư Trương đặt hai viên kẹo, sự hào hứng của nó lại cao như vậy?”
Nói xong đội trưởng Thời tưởng tượng đang hút điếu thuốc khô để lại lấy sự bình tĩnh trong tâm trạng chán nản, lại nói, “Không phải tôi nghi ngờ lời nói của giáo sư Trương, bà nói xem chúng ta có phải mỗi ngày không chú ý đến Tiểu Tửu, đừng nói lo so sánh với Hồng Quân và Hồng Vỹ của nhà lão nhị, chính lo so sánh với Hồng Linh của nhà lão đại, không thấy đứa trẻ này nhanh nhẹn hơn Hồng Linh ở điểm nào, những nó là đứa trẻ tiêu biểu nhất của nhà chúng ta!”
Thì ra nghe đội trưởng Thời nói Thời Tửu không nhanh nhẹn hơn Hồng Linh con gái của lão đại, đồng chí Tống Hồng Phương vốn đã có vẻ mặt hung án như mài dao chén lợn và cừu, nhưng mà sau đó nghe chồng khen ngợi Tửu bảo xinh đẹp nhất nhà, nên đồng chí Tống Hồng Phương quyết định tha thứ cho lời nói bừa bãi của đội trưởng Thời, chồng bà không biết nói chuyện?
Liếc nhìn đội trưởng Thời, đồng chí Tống Hồng Phương lần đầu tiên nhận ra chồng mình là một kẻ ngốc không nhìn thấy ngọc trai, Tửu bảo của bà nếu như không phải thông minh, thì những đứa trẻ trong nhà đều là ngu ngốc, nói cách khác chồng bà xem những đứa trẻ ngốc đó là thông minh, mỗi ngày đều khen thưởng, Tống Hồng Phương đã sớm biết, không có người thực sự thông minh mỗi ngày đều ra ngoài khoe khoang, không phải bà Vương bán dưa khoe khoang, đây chính là sai sự thật! Tửu bảo của bà chính là đứa trẻ thông minh nhất trong nhà thậm chí còn thông minh nhất trong đội tiên tiến.
Nhìn dáng vẻ mạnh mẽ của người vợ già tưởng chừng như đã chiến được ưu thế, đội trưởng Thời âm thầm hét lên, kể từ khi còn trẻ, mỗi lần bị vợ bắt quả tang làm sai, ông đều phải đối mặt với hàng loạt câu hỏi và chỉ trích.
Đội trưởng Thời như mọi khi bắt đầu từ những sai lầm mà mình mắc phải khi còn trẻ, nghe Tống Hồng Phương lần lượt giải thích sự thật và lý lẽ biết ông đã làm sai chuyện gì đó mà không chịu thay đổi theo thói quen chí mạng của mình, ngay cả trong phòng chính, đội trưởng Thời cũng không sợ bị người khác nghe thấy, lần này đồng chí Tống Hồng Phương đã lâu không la hét, sau khi nói về một số sai lầm kinh điển mà đội trưởng Thời đã mắc phải, bà nhẹ nhàng vạch trần và nói về người mà đội trưởng Thời muốn nghe nhất.
“Tôi nói ông, bình thường còn trách tôi yêu quý Tửu bảo, không phải vì đứa trẻ này thông minh sao! Từ khi tôi biết đứa cháu gái nhỏ vừa sinh là đứa trẻ thông minh, khuôn mặt nhỏ nhắn trông rất trắng trẻo, xinh đẹp, chẳng phải là học giả sao?”
Đội trưởng Thời: “....” Ông nhớ lúc Tiểu Tửu sinh ra là một bé gái, vợ của ông không phải quá vui sao? Còn con trai ông là công tử bột, nhưng bây giờ vẫn không phải hạng hai sao? Đây có trở thành học giả? Trắng có tác dụng gì!