Chương 6: Bán mình với giá cao 1

“Ba cảm thấy ở Đế Tinh… nếu như con muốn bỏ trốn thì thật sự có thể chạy trốn sao?” Nguyễn Đường rũ mắt nhìn mũi chân của mình, trực tiếp cười lạnh lên tiếng.

Nếu như nhà họ Nguyễn đã tung tin đồn ra bên ngoài muốn liên hôn với công tước Alston, đương nhiên sẽ không thể để đối tượng kết hôn của hắn bỏ chạy rồi.

Nguyễn Đường vẫn luôn rõ ràng chuyện này.

Nguyễn Minh không trả lời vấn đề của cậu mà trực tiếp mở miệng nói: “Thái tử vừa mới qua đời, công tước Alston lại là con trai duy nhất của hoàng đế bệ hạ và hoàng hậu, hoàng thất cũng đã hứa hẹn chỉ cần con có thể sinh con cùng với công tước Alston, đứa nhỏ này nhất định sẽ trở thành người kế vị kế tiếp của hoàng đế”.

Nhà họ Nguyễn là quý tộc lớn, vốn dĩ không cần nhảy vào vũng nước đυ.c này, phải bán con để cầu vinh, đưa con ruột của mình gả cho một tên bị bệnh tâm thần.

Nhưng gia tộc của Hoàng hậu đã thuyết phục hoàng đế, đưa ra nhiều lợi ích như thế, khiến cho Nguyễn Minh không thể không động lòng mà đồng ý bán con trai.

Trước một lợi ích lớn cho gia tộc như thế, hạnh phúc cá nhân của một đứa con trai không được yêu thương từ lâu thì ông ta đã không coi là cái gì.

Hơn nữa ở trong mắt ông ta, thanh danh của Nguyễn Đường đã kém như thế, cũng không có khả năng tìm được một Alpha nào tốt hơn…

Chi bằng lợi dụng hết giá trị cuối cùng của cậu, hy sinh hạnh phúc của một cá nhân vì lợi ích của cả gia tộc vẫn tốt hơn.

“Nguyễn Đường, con nên hài lòng mới phải” Nguyễn Minh trầm giọng nói.

Ông ta dã tâm bừng bừng, ở trong mắt ông ta, Nguyễn Đường cũng là một người dã tâm bừng bừng như thế, ông ta cảm thấy với thân phận là cha ruột của người sinh ra hoàng thái tôn tương lai, ông ta nên bảo Nguyễn Đường phải thu lại lòng tham lam của bản thân.

“Tương lai nếu như con và công tước Alston có con, nhất định nó sẽ là người thừa kế ngai vàng của hoàng đế…”. Nguyễn Đường bình tĩnh nhìn ông ta, lập tức cười lạnh lên tiếng: “Nghe qua thì quả thực đúng là rất hấp dẫn”.

“Nhưng ba thân yêu, ba đừng có quên – những thứ đó đều là lợi ích của gia tộc, là giao dịch giữa ba cùng với gia tộc của Hoàng hậu, có liên quan gì đến con chứ?”.

Nguyễn Đường lạnh lùng nhìn ông ta, giống như cảm thấy rất tổn thương, cảm thấy bất đắc dĩ nói: “Dựa vào cái gì mà muốn con lấy thân nuôi hổ, mạo hiểm hy sinh hạnh phúc cả đời của mình?”.

Kết hôn cùng với một người bị bệnh tâm thần, sẽ không có mấy người bình thường đưa ra lựa chọn như thế đúng không?

Cậu không có tinh thần hy sinh và cống hiến cao cả gì, đối với nhà họ Nguyễn vô tình lạnh băng này lại càng không có một chút tình cảm nào, nếu muốn cậu hy sinh tất cả vì gia tộc này mà lại không oán cũng không hối hận…

Thực xin lỗi, cậu không làm được.

Nguyễn Minh muốn cậu hy sinh, nhất định sẽ phải trả một cái giá tương ứng.

Nguyễn Minh lạnh lùng nhìn ông ta, sắc mặt bởi vì tức giận mà hơi đỏ lên.

Qua một lúc lâu, sau khi suy xét đến lợi ích và những thứ liên quan ở phía sau, tuy là vẫn chán ghét lòng tham không đáy của Nguyễn Đường nhưng ông ta vẫn hít sâu một hơi, ra vẻ nhượng bộ: “Con muốn cái gì?”.

Trong năm đứa con là Omega của ông ta, chỉ có mỗi Nguyễn Tích, Nguyễn Đường và một đứa con gái lớn đã bị điên là con hợp pháp.

Nguyễn Tích có rất nhiều tài nguyên, tuỳ tiện liên hôn cũng có thể mang đến những lợi ích khổng lồ cho gia tộc, không thể huỷ hoại. Con gái lớn không chỉ là người điên mà còn đã kết hôn hai lần, cũng đã sinh con rồi, nên không thể liên hôn cùng với công tước Alston.