Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Kết Hôn, Ảnh Đế Cứ Đòi Để Lại Tài Sản Cho Tôi

Chương 62: Đường Túng đối xử với con có tốt không

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trương Chước Dạ ở trên xe trò chuyện với Đường Túng, Đường Túng hôm nay tâm trạng tốt lạ thường, hỏi câu nào cũng trả lời.

Nửa tiếng sau, bọn họ xuống xe tại một bệnh viện tư nhân nổi tiếng trong nước.

Trong hành lang bệnh viện, cứ vài bước lại có một vệ sĩ đứng thẳng canh gác, ngoài hai người họ và nhân viên y tế, không có người ngoài đi lại ở đây.

Gần đến cửa phòng bệnh, Đường Túng mới chìa tay về phía Trương Chước Dạ.

Trương Chước Dạ không hiểu ý, đưa tay ra, nhưng bị đặt lên cánh tay phải của Đường Túng, không cho anh rút ra.

Hai vệ sĩ cúi chào mời hai người vào, Đường Túng mới cùng Trương Chước Dạ cầm tay bước vào phòng bệnh.

Người đàn ông già tóc bạc phơ ngồi trong phòng, vẻ mặt thấm mệt mỏi, vừa thấy bọn họ thì liền chú ý tới tay Trương Chước Dạ đang khoác tay Đường Túng, sau đó trên mặt giãn ra tươi cười.

"Chước Dạ, Đường Túng đối xử với con có tốt không?"

Trương Chước Dạ do dự, hôn nhân của bọn họ là do Đường Lão gia quyết định, thỉnh thoảng ông cũng nhờ Nam quản gia truyền tới vài lời, vị này chẳng lẽ là Đường Lão gia?

"Đường gia gia?"

Đường Lão gia mỉm cười gật đầu.

"Chước Dạ không nhận ra ta, thực ra chúng ta từng gặp nhau, ngày đó Nam Xuân hẹn gặp mặt con, ta ở gian trong phòng vẫn luôn quan sát con."

Trương Chước Dạ ngộ ra chân lý, khó trách Đường Lão gia dám trực tiếp để hai người họ lĩnh chứng kết hôn, thì ra đã âm thầm quan sát mình từ trước.

Trương Chước Dạ tinh thần phấn chấn, tố cáo.

"Đường gia gia, Đường Túng suốt ngày trốn trong phòng trồng núm nuôi gián, không chơi với con, đồ ăn trong nhà lòng vòng có mấy món , con ăn miết sắp thành thỏ rồi, phản đối cũng vô ích, ông phải quản Đường Túng giúp con!"

Đường Lão gia thổi râu trừng mắt nhìn Đường Túng.

"Con nghe thấy chưa?"

Đường Túng không cảm xúc nhìn Trương Chước Dạ.

"Ông nội, về nhà con sẽ bảo Nam thúc sắp xếp món khác, nhất định... để cậu ấy ăn uống phong phú đa dạng."

"Ui da."

Trương Chước Dạ nhảy dựng lên, chỉ vào Đường Túng lại tố cáo.

"Đường gia gia, anh ấy âm thầm nhéo con!"

"......"

Đường Túng cứng đờ tay, thả tay không dùng lực.

Chỉ nhắc nhở Trương Chước Dạ đừng nói bậy bạ, vậy mà mở miệng là vạch trần, lại còn mách lẻo!

"Con không có, chỉ là nhắc cậu ấy đối với bề trên phải lễ phép một chút, đừng có lớn tiếng gọi."

Trương Chước Dạ giận dữ nhìn Đường Túng, anh không lễ phép chỗ nào chứ?

Đường Lão gia cười hề hề sờ sờ cằm, xem ra hai người này cùng sống chung một mái nhà, tình cảm vẫn khá tốt.

Nam Xuân mấy ngày nay đều báo cáo cho ông tình hình gần đây của Đường Túng, thay đổi rõ ràng nhất là tình trạng chán ăn của Đường Túng cải thiện không ít, mỗi bữa ăn không quá nhiều nhưng đều sẽ ăn một chút cơm.
« Chương TrướcChương Tiếp »