Chương 77: Vừa rồi, cảm ơn anh

Bảy vệ sĩ cao to như một bức tường vây lại, che kín mọi thứ, bên ngoài không thể nhìn thấy gì.

Trương Chước Dạ bị vây bên trong, được coi phim 3d thực tế mà vui vẻ, hét lên.

"Ông xã, anh giỏi quá!"

Đường Túng đánh nhau quá đẹp quá soái, đặc biệt là đánh Lư Tinh Huy, từng cú đấm mạnh mẽ, nhìn rất đã mắt, rất hả giận.

Trương Chước Dạ mặt mày hớn hở reo hò, không quên đứng bên cạnh cổ vũ cho Đường Túng.

Khi Trương Chước Dạ gọi "ông xã", lông mày Đường Túng giật giật vài cái, sức mạnh có chút mất kiểm soát, không cẩn thận đấm lệch vào mặt Lư Tinh Huy một cú.

Lư Tinh Huy cũng nghe được hai chữ “ông xã”, vết thương trên cơ thể càng đau hơn, chính hắn đã đưa Trương Chước Dạ lên giường Đường Túng, bây giờ hai người này đang tình cảm mặn nồng!

Một lúc sau, Đường Túng mới dừng tay, thở hổn hển một hơi.

"Được rồi, đánh nữa sẽ để lại vết thương."

Trương Chước Dạ liên tục gật đầu, lúc này Đường Túng thật đẹp trai cool ngầu, nói gì cũng đúng!

Đường Túng nhặt áo khoác trên sàn mặc vào, thong thả ung dung chỉnh lại trang phục, nghe vệ sĩ nói camera đã bị vô hiệu hóa, mới gật đầu.

Hóa ra quăng áo che camera là để ra dẻ, Trương Chước Dạ liếc mắt cười nhạt.

Cuối cùng, Đường Túng còn nói với Lư Tinh Huy.

"Cảm ơn anh đã bỏ thuốc làm mai cho chúng tôi, chúng tôi bây giờ đã kết hôn, nếu sau này anh còn dám động tay động chân với người tôi yêu nữa..."

Đường Túng không nói hết câu, mà đá mạnh vào bụng Lư Tinh Huy một cái, lần này Lư Tinh Huy thật sự không còn chút sức lực nào, nằm bệt trên đất như một con búp bê rách.

Đường Túng định mang người rời đi, thấy Trương Chước Dạ quay đầu lại gần chỗ Lư Tinh Huy, thanh âm trầm lãnh đi mấy phần.

"Còn không đi?"

"Chờ chút."

Đường Túng đánh nhiều vậy rồi, anh còn chưa đánh phát nào, Trương Chước Dạ cầm bình xịt sầu riêng, xịt vào mặt Lư Tinh Huy, thấy Lư Tinh Huy trợn trắng mắt, ôm ngực lăn lộn trên đất, như thể không thở được sắp chết.

Sau khi đá Lư Tinh Huy một cú nữa, Trương Chước Dạ chạy về phía Đường Túng, còn Lư Tinh Huy lần này thật sự ngất xỉu.

Đường Túng bước đi càng lúc càng nhanh, Trương Chước Dạ chỉ chậm lại một chút đã không thấy bóng dáng người đâu.

Trương Chước Dạ hai tay chống vào đầu gối thở dốc vài lần, định nghỉ ngơi một chút, không ngờ Đường Túng đã quay lại, thấy Đường Túng đột nhiên xuất hiện, Trương Chước Dạ bỗng cười, nói không chờ anh, nhưng thực ra vẫn quay lại tìm anh.

Trương Chước Dạ cong môi.

"Vừa rồi, cảm ơn anh..."