Chương 72: Ngôi miếu nhỏ này không chứa nổi cậu

Trong khoảnh khắc đó, ông nhìn thấy người đứng đó không phải Trương Chước Dạ, mà chính là Mạnh Nhược Huyết!

Mũi kiếm dừng lại cách Dương Lương hai centimet, Trương Chước Dạ có thể thấy được sự sợ hãi và giọt nước mắt rưng rưng trong mắt Dương Lương, Trương Chước Dạ đột nhiên cười, thoát ra khỏi trạng thái diễn xuất vừa rồi.

“Đạo diễn, tôi xong rồi.”

Dương Lương ngồi bệt trên đất, Trương Chước Dạ vỗ vai anh ta.

“Tỉnh lại đi, đến lượt cậu rồi, cố lên!”

Cố gì mà cố!

Dương Lương thở gấp, tránh tay Trương Chước Dạ, thấy mọi người đều đang nhìn mình, Dương Lương tay chân bủn rủn đứng lên, nhìn Trương Chước Dạ vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, biết rõ là đang diễn, nhưng lúc đó lại cảm giác như Trương Chước Dạ thật sự muốn xé xác mình.

Trương Chước Dạ giơ tay ra vẻ không có gì, ánh mắt vừa rồi là anh học được từ chương trình thế giới động vật, bắt chước cảnh dã thú săn mồi, chưa từng thử với người, xem ra hiệu quả không tồi, coi kìa, làm cậu nhóc sợ phát khϊếp.

Dương Lương kinh hồn bạt vía đứng dậy, cúi chào đạo diễn, bắt đầu biểu diễn.

Dù anh ta đã cố gắng khôi phục bình tĩnh, nhưng sau khi bị Trương Chước Dạ hù dọa, vẫn không thể biểu hiện tốt.

Mạnh Nhược Huyết - Một kiếm khách vừa mất đi người mình yêu nhất, Dương Lương không thể hiện được tình cảm sâu đậm với thê tử, khi đối mặt với kẻ thù lại sợ hãi rụt rè, không có chút khí chất nào của một kiếm khách.

Đạo diễn Hồ và những người khác đồng thời nhíu mày.

“Dừng lại, không cần diễn nữa, vai này quyết định cho Trương Chước Dạ, còn cậu...”

Đạo diễn Hồ quyết định, đột nhiên cười.

“Ngôi miếu nhỏ này không chứa nổi cậu, cậu vẫn là tập trung vào vai nam hai của mình đi, rảnh thì nên học hỏi nghiên cứu diễn xuất thêm, bằng không nhận bao nhiêu vai cũng không thể diễn tốt nổi đâu.”

Mặt Dương Lương mặt tái mét, hóa ra, những lời vừa rồi đạo diễn đều nghe thấy.

Tất cả là tại Trương Chước Dạ, Trương Chước Dạ biết rõ đạo diễn ở đó mà vẫn để mình nói!

Dương Lương tức giận nhìn Trương Chước Dạ, nhưng Trương Chước Dạ đang cười nói với phó đạo diễn, căn bản không thèm để ý đến Dương Lương.

Dương Lương mặt mày xám xịt, ánh mắt âm u của anh ta khiến đạo diễn Hồ càng thêm lãnh đạm.

Đạo diễn Hồ quay sang Trương Chước Dạ.

“Những người như thế này, không tập trung vào diễn xuất, dù có nổi một thời gian, cũng không đi xa được.”

Trương Chước Dạ nội trong ngày đã hoàn thành việc chụp ảnh trang phục ở đây.