Tiếng của hệ thống trở nên phấn khích, sau đó tự hào giới thiệu về chính mình.
"Tôi khác biệt, mở nắp có thưởng, không giao nhiệm vụ khó, cũng không bao giờ giao nhiệm vụ gây hại cho ký chủ, tuyệt đối không để ký chủ đổ máu rơi lệ."
"..."
Không phải chỉ là cái hệ thống rút thăm trúng thưởng thôi sao, sao càng nghe càng điêu vậy, Trương Chước Dạ sờ cằm, đưa ánh mắt về phía Đường Túng.
Hay là mở he hé cửa sau đó quăng ảnh đế gọi mãi không tỉnh này ra ngoài.
Ảnh đế truyền kỳ, vết tích khắp người, không mảnh vải che thân, ngủ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngoài đường, rốt cuộc là vì yêu hay vì thù? Đạo đức bại hoại? Nhân tính chôn vùi, mất đi phẩm giá?
Tới lúc đó truyền thông chắc chắc bạo động? Còn tâm trí nào chú ý tới minh tinh tuyến mười tám như anh chứ.
Cái ý nghĩ ác độc này vừa lướt qua tâm trí Trương Chước Dạ, ngay lập tức bị anh gạt bỏ. Sao anh có thể hố ảnh đế được chứ! Dù vậy, trên mặt Trương Chước Dạ là chậc chậc tiếc nuối lắm thôi.
Hệ thống dường như nhận ra suy nghĩ của Trương Chước Dạ, trong lòng thấy cảm lạnh với ký chủ mới, ký chủ này hình như đầu óc không được bình thường, dưới du͙© vọиɠ mưu cầu đường sống như vậy, nó ngay lập tức chứng minh sự hữu dụng của mình.
Trước mắt mọi thứ đột nhiên thay đổi, xuất hiện một băng chuyền bán đồ uống tự động, năm cái lọ giống nhau như đúc đang quay tròn trước mặt Trương Chước Dạ.
[Ký chủ, chọn một cái đi, lần mở nắp đầu tiên không tốn điểm danh tiếng, người mới còn được tặng quà, quà tặng dành riêng cho ký chủ có thể chứa những thứ phù hợp với tình hình hiện tại của ký chủ!]
Trương Chước Dạ nửa tin nửa ngờ, dùng một ngón tay chạm vào cái chai đang quay quanh, cái chai “lạch cạch” rơi xuống. Nhặt lên xem, bao bì màu trắng, chất lỏng trong suốt, năm trăm mililit, chỉ có ba chữ trên bao bì, vị cải chua.
Hệ thống lịch sự giải thích.
"Đồ uống vị cải chua, có công năng giải rượu, là sản phẩm không thể thiếu khi ra ngoài dự tiệc, mau mau mở thưởng đi!"
Trương Chước Dạ mở nắp chai, sắc mặt biến đổi, một cỗ mùi khó diễn tả mang theo hương vị nôn mửa thoát ra từ miệng chai, sau khi nhìn qua lời chúc may mắn lần sau dưới nắp chai, anh nhanh tay vặn lại, ngăn cách cái mùi vị khó tả vào trong chai.
Đây là bán hương vị tào lao gì vậy, chẳng trách được dùng làm phần thưởng trong trò chơi, người ta có đi đời nhà ma sau khi uống cái này không vậy!