Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Kết Hôn, Ảnh Đế Cứ Đòi Để Lại Tài Sản Cho Tôi

Chương 66: Làm phiền dân chúng à

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngụy Hoành Tiêu nho nhã cười cười.

"Lão gia, huyết mạch đương nhiên không thể cắt đứt, trong người nó chảy dòng máu của tôi và Đường Hân, suy cho cùng tôi cũng là cha của nó, có quyền quan tâm đến nó."

Đường lão gia hừ lạnh một tiếng, lại nhắm mắt ngắt lời.

Ngụy Hoành Tiêu tự mình gọt trái cây cho Đường lão gia, Đường lão gia quay đầu đi, không để ý tới ông ta, Ngụy Hoành Tiêu cũng không tức giận, đặt trái cây sang một bên, ngồi xuống suy nghĩ về cái tên Trương Chước Dạ.

Ngụy Hoành Tiêu điều hành một công ty giải trí, nghe thấy tên Trương Chước Dạ cảm thấy quen quen, suy nghĩ một lúc lâu, mới lục trong ký ức mờ nhạt nhớ ra cái tên này, bất chợt ngồi bật dậy.

"Là người vài năm trước dính scandal đó sao?"

Ngụy Hoành Tiêu lời tuôn nhanh còn hơn tên bay, giọng điệu giận dữ.

"Lão gia, ngài nghe tôi nói, ngài không hiểu giới giải trí, minh tinh nhỏ này danh tiếng không mấy tốt đẹp gì, Túng Nhi chắc chắn bị lời đường mật của cậu ta lừa gạt! Cậu ta kết hôn với Túng Nhi chắc chắn có mục đích riêng, sao ngài có thể để bọn nó làm bậy!"

"Ngụy Hoành Tiêu..."

Khóe mắt Đường lão gia lóe lên một tia sắc bén, chống người ngồi dậy, Nam Thu vội vàng bước qua đỡ Đường Lão gia.

Đường lão gia lạnh giọng chất vấn.

"Người là do ta chọn, hôn sự cũng là do ta định, ông nghi ngờ mắt nhìn của ta sao?"

"Người là do ngài chọn? Ngài..."

Ngụy Hoành Tiêu giật mình, trong lòng dấy lên cảm giác phi lý.

"Ông có phải muốn nói là ta cũng bị cậu ta lừa hay không?"

Đường lão gia cười khẩy, chỉ vào cửa.

"Ta mệt rồi, mời ông ra ngoài."

...

Ngoài hành lang, Đường Túng gỡ tay Trương Chước Dạ ra, xoa xoa thái dương cũng ngồi xuống, nếu không phải Trương Chước Dạ hành động quá cảm tính, dung túng hưởng lạc, anh cũng không cần làm đến mức phải mượn cái cớ như vậy cảnh cáo, chỉ có thể không nặng không nhẹ nhắc nhở một lần nữa.

"Anh đang quan tâm tôi đấy à?"

Trương Chước Dạ nhướng mày cười, bám chặt không buông trêu ghẹo.

"Tôi là..."

Trương Chước Dạ hiểu ý tiếp lời.

"Phải phải phải, anh là vì Đường gia nhà anh, tôi hiểu rồi, hiểu rồi..."

Dừng một chút, Trương Chước Dạ tiếp tục nói.

"Tôi thích hưởng thụ nhưng không đến mức không phân biệt phải trái, cuộc sống tốt đẹp khó có được này tôi rất trân trọng, không cần lo lắng việc tôi theo người ta học hư."

Đường Túng cúi đầu không nói gì.

Đường Túng im lặng, Trương Chước Dạ không được tự nhiên quay đầu nhúc nhích, bảo vệ ở hành lang cứ nhìn chằm chằm hai người, làm người ta có chút không thoải mái.

"Tại sao mang theo nhiều bảo vệ như vậy, cả tầng này bị chiếm hết rồi sao? Làm phiền dân chúng à?"
« Chương TrướcChương Tiếp »