Là anh em chung thuyền, Trương Chước Dạ chỉ muốn banh hai mắt Đường Túng ra mà nhìn! Coi cho kỹ, tôi đây là một chướng ngại vật kiên cố, vô cùng, cứng!
Không khí trong biệt thự đã được lọc lại, đặc biệt trong lành.
Tất nhiên, theo lời của hệ thống, sản phẩm của họ chất lượng quá tốt, nói thúi ba ngày thì thúi đúng ba ngày, không thiếu một giây, thúi xong tuyệt đối không để lại mùi.
“Thiếu gia, Chước Dạ thiếu gia.”
Nam quản gia ra cửa đón hai người, đưa tay muốn giúp Trương Chước Dạ cầm hộp quà trong tay.
Đường Túng nhanh tay giành lấy hộp quà.
“Tôi tự mình đi cất.”
Đang lúc về phòng, Trương Chước Dạ đi ngang qua một căn phòng, vừa hay Đường Túng từ trong bước ra, nụ cười trên môi còn chưa kịp thu lại.
Trương Chước Dạ dùng ngón chân cũng có thể bấm ra tại sao Đường Túng lại cười ngu như vậy, nữ chính ngày 17 sẽ về, nhất định sẽ hẹn Đường Túng ra ngoài, mà trong nguyên tác hoàn toàn không có miêu tả chỗ này.
Trương Chước Dạ càng nghĩ càng không yên tâm, nửa đêm gõ cửa phòng ngủ Đường Túng bên cạnh, Đường Túng mở cửa, trên mặt không có chút buồn ngủ nào.
“Có chuyện gì?”
Trương Chước Dạ ngẩn người, trong lòng có chút nghi ngờ, Đường Túng không phải là 9 giờ đi ngủ sao? Sao nửa đêm lại không có chút mơ màng buồn ngủ nào, vẻ mặt tỉnh bơ, bị gõ cửa cũng không có chút bực bội .
“Nửa đêm rồi, sao anh chưa ngủ?”
“Nửa đêm rồi, sao cậu lại gõ cửa?”
Đường Túng hỏi lại.
Trương Chước Dạ gãi đầu.
“Tôi muốn xác nhận với anh một chút, bây giờ tôi là bạn đời hợp pháp của anh, đúng không?”
“Ừ?”
Đường Túng đưa mắt nhìn anh.
“Không có gì, Nam thúc nói tối nay anh uống hơi nhiều nước, tôi đến gọi anh dậy đi vệ sinh, không thôi bị ứ nước.”
“......”
Đường Túng ngay lập tức đóng cửa cái rầm.
Trương Chước Dạ bỗng nhiên có niềm tin vào Đường Túng, nửa đêm mất ngủ, Đường Túng không hề muốn nói chuyện tâm sự tuổi hồng mà còn đóng cửa cự tuyệt, kiểu người như Đường Túng, dù có mười người hay tám người cũng không ai cần.
Không hiểu tình ý như vậy, nếu không phải thật sự không có ai, nữ chính sao có thể tiếp cận anh ta, Trương Chước Dạ vỗ mông quay người yên ổn đi ngủ.
......
Hiện tại Trương Chước Dạ chỉ quan tâm là vũ khí sinh học mùi sầu riêng đó liệu có trúng thưởng không, hỏi quản gia về cái chai đó, quản gia lại nói Đường Túng đã cầm đi.
Trong lòng anh giật thót, Đường Túng muốn cái đó làm gì, không lẽ lại nghi ngờ mình có âm mưu gì sao?