Hệ thống một lúc sau mới lên tiếng.
【Đây là một phần của gói quà tân thủ, hệ thống xuyên sách ban đầu sau khi đưa anh đến đây, vẫn còn một chút liên kết với thế giới cũ của anh, nên nó cũng tới đây.】
“Không ngờ hệ thống nhà cậu còn rất có tình người!”
Trương Chước Dạ khen ngợi.
Hệ thống không lên tiếng, như thể ngượng ngùng.
Trước đó Trương Chước Dạ còn lo không có vợ thỏ bên cạnh sẽ khó ngủ, bây giờ có vợ thỏ rồi, anh ôm vợ thỏ của mình ngủ ngon lành.
Ngủ một mạch đến hai giờ chiều, Trương Chước Dạ như mong đợi bị điện thoại đánh thức.
“Cho hỏi đây có phải là Trương Chước Dạ tiên sinh không? Tôi là quản gia của Đường Túng tiên sinh, có vài chuyện muốn bàn bạc với ngài, bây giờ ngài có rảnh không, có thể gặp mặt được không?”
“Có rảnh, có rảnh, tôi sẽ đến ngay.”
Trương Chước Dạ tinh thần phấn chấn, cuộc điện thoại đã đến, sự việc kia trong nhà Đường Túng hẳn là đã biết.
......
Trong một quán trà trang trí cổ kính đậm kiểu Trung Hoa.
Lão già uể oải ngồi rũ rượi trên ghế, mái tóc bạc lộ ra sắc xám u ám bệnh tật, không chút ánh sáng, cả người phảng phất như đi đến đoạn cuối của cuộc đời, tràn đầy vẻ mệt mỏi.
Nam Quản gia bước vào phòng.
“Người đến rồi?”
Ông lão dù gương mặt đầy bệnh tật, nhưng bản thân ngồi lâu trên cao, khí thế thế nói chuyện đều không tầm thường.
“Vâng, đến rồi, vừa mới đến dưới lầu...”
“Đeo tai nghe vào, tiếp đãi cậu ta cho tốt!”
Lão già từ ghế đứng lên.
“Tình trạng sức khỏe của ngài thế này, để cậu ta đến gặp ngài là được rồi, không cần ngài phải đích thân gặp người.”
Nam Quản gia đỡ Đường Lão gia tử vào gian trong của căn phòng.
“Tư liệu không đủ tin cậy, nhưng đứa trẻ đó thanh danh không tốt là sự thật, không tự mình nhìn xem, ta sao có thể yên tâm để nó ở bên cạnh Túng nhi, nếu lại là kẻ lòng lang dạ thú, chẳng phải là rước sói vào nhà.”
Đường Lão gia tử nghỉ ngơi vài giây, chậm rãi nói tiếp.
“Đường gia chúng ta đời đời đều có đôi mắt tinh tường, phẩm chất của một người ra sao, nhìn một cái là có thể phân biệt, chỉ có Đường Hân và Đường Túng là mù, bên cạnh toàn là yêu ma quỷ quái! Đứa trẻ này chỉ cần phẩm chất tốt thì định luôn đi!”
“Nhưng thiếu gia bên kia...”
Nam Quản gia hơi hơi hé miệng, có chút lo lắng.
“Cậu ấy có chấp nhận cuộc hôn nhân do ngài sắp xếp không? Thiếu gia hình như có hồng nhan tri kỷ.”
“Đừng nhắc cái gì mà hồng nhan tri kỷ nữa, cô ta không xứng.”