Chương 12: Tôi sẽ kiện các người

Ảnh đế yêu ai cũng được, nhưng lại yêu tra nam có xu hướng bạo lực, cả giới giải trí đều sẽ bùng nổ.

Nghĩ đến tin tức kinh thiên động địa có thể gây ra chấn động này, các tay săn ảnh tim đập thình thịch, làm nghề này cần gan lớn, chỉ cần thu hút lượt xem, bất cứ cái gì đều cũng có thể tung ra.

“Không cần các người xin lỗi, mời ra ngoài.”

"Tiền Quản lý" từ chối.

“Ảnh đế đang tắm sao? Không xin lỗi chúng tôi không yên tâm, chúng tôi sẽ ở đây chờ ảnh đế ra, tuyệt đối không quấy rầy.”

“Đây đã là quấy rầy rồi, đã nói không cần xin lỗi, mau ra ngoài!”

"Tiền Quản lý" tức giận, không kiên nhẫn đuổi người ra ngoài.

Một số tay săn ảnh bị đuổi ra khỏi cửa trao đổi ánh mắt, họ chia thành hai nhóm, một nhóm rời đi từ thang máy bên kia, nhóm còn lại xô đẩy vào trong, kiên quyết ở lại xin lỗi Ảnh đế.

"Tiền Quản lý" vừa ngạc nhiên vừa tức giận, một bên chặn họ lại, một bên đẩy ra hành lang, trong lúc xô đẩy, hai bên vô tình cố ý, đẩy anh càng lúc càng xa khỏi vị trí của Ảnh đế.

Tay săn ảnh dần lộ rõ vẻ vui mừng, cuối cùng đã đẩy người xa khỏi cửa, đang muốn cố gắng thêm chút nữa, sự cố lại xảy ra.

Một tiếng kêu đau đớn vang lên, "Tiền Quản lý" đột nhiên ngã xuống đất, kinh ngạc chỉ vào tay săn ảnh.

“Các người… các người đẩy tôi?”

Máu nhanh chóng thấm ướt ống quần của "Tiền Quản lý", tay săn ảnh đột nhiên im lặng, có chút ngây dại.

Không, không phải, là ai đẩy vậy? Họ không có!! Họ chỉ đưa người ra xa thôi mà!

"Tiền Quản lý" dừng lại một lúc, nhanh chóng bấm điện thoại.

“Alo! Cảnh sát phải không, đây là khách sạn XX, có một nhóm người đột ngột xông vào đánh tôi, đúng vậy, người đều ở đây, các anh mau tới đi, bọn họ muốn chạy rồi.”

“Anh, anh, còn có anh, các người là phóng viên của tờ báo nào? Tôi sẽ kiện các người!!”

"Tiền Quản lý" vừa gọi điện vừa quay lại hỏi, ánh mắt lạnh lùng ám chỉ một câu.

Một người cũng đừng hòng thoát khỏi đây! Công ty của các người từ trên xuống dưới đều phải gặp rắc rối!!!

Đột nhiên nhớ tới tin đồn về quản lý này trong giới, nghe nói hễ là người đắc tội với ông ta thì không ai nhận được kết quả tốt.

Tay săn ảnh thấy tê dại da đầu, lại trao đổi ánh mắt một lần nữa, không chạy không phải là người, những người này quyết định chuồn khỏi, nhanh chóng tản ra.

Sau khi những người khác chạy tán loạn, sắc mặt âm trầm của "Tiền Quản lý" đột nhiên tan biến, hừ lạnh một tiếng, mở cửa đi thông báo cho bảo vệ khách sạn tới cứu Đường Túng, rồi chui vào nhà vệ sinh công cộng.

......