"Hô, mãi mới tìm được! Đạo diễn nói cậu có hai câu thôi, sao có thể giận dỗi trốn lâu như vậy? Đi đi đi, chúng ta trở về."
Đột nhiên bị người đàn ông xa lạ túm lấy, đôi mắt sáng trong của Cảnh Dật càng thêm hoang mang.
Cậu đã đứng ở chỗ này rất lâu rồi.
Người đi ngang qua ăn mặc quái dị, khung cảnh quanh mình cũng khác với nơi toàn nhang trước đây.
"Đi nhanh lên tiểu tổ tông của tôi ơi! Cho dù lần này cậu mang vốn vào đoàn, cũng nên diễn cho xong chứ?"
Bị người phía trước lôi kéo, Cảnh Dật dùng thủ đoạn thoát khỏi gông cùm xiềng xích hay làm, chắp tay trước ngực thành kính hành lễ: "Thí chủ, bần tăng không phải tiểu tổ tông của ngài."
Tiết An ngây người, đánh giá nam nhân có gương mặt xinh hóa trang hòa thượng từ trên xuống dưới.
Xác định vẫn là gương mặt kia, chỉ là đôi mắt ấm áp có chút khác, dở khóc dở cười: "Tôi biết, cậu nghe lời tôi nhập diễn thật à? Hành, Huyền Không Đại Sư mau về với tôi."
Nói xong, Tiết An trực tiếp xoay người, đi về phía đoàn phim.
Đi được vài bước, không nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, Tiết An quay đầu lại thúc giục: "Cảnh Dật, đi thôi."
Cảnh Dật khẽ nhíu mày.
Một ngày trước, phương trượng gọi cậu vào tĩnh tâm đường, đưa cho cậu phong thư người nhà gửi từ nhân gian.
Trong thư viết, nhà gặp tai hoạ, phụ thân và huynh trưởng đều chết. Mẫu thân, trưởng tẩu không thể quản lý gia nghiệp, yêu cầu cậu hoàn tục về nhà.
Tuy chưa từng gặp người nhà ở nhân gian, nhưng Cảnh Dật vẫn vì người nhà mà lo lắng.
Chỉ có một chút, vả lại Cảnh Dật cũng không có ý muốn hoàn tục.
Nhưng phương trượng lại nói: "Huyền Không, tục duyên của con chưa dứt, ta đã đốt độ điệp*, để con đi con đường tu hành mới. Từ bây giờ con chỉ là Cảnh Dật, không phải Huyền Không."
*Chắc kiểu như xoá hộ khẩu ha.
Độ điệp đã hủy, cửa chùa đóng chặt, hoàn tục...... Không thể quay lại.
Cảnh Dật chỉ có thể xuống núi.
Không nghĩ tới, vừa bước vào trấn nhỏ dưới chân núi, cảnh tượng xung quanh thay đổi như sương mù.
Khung cảnh lúc sau, chính là nơi này.
Kinh Phật nói có 3000 thế giới lớn nhỏ, chẳng lẽ nơi này chính là một thế giới trong đó? Có nên theo thí chủ dẫn đường gọi tên cậu về nhà không?
Nghĩ, Cảnh Dật ngước mắt, cất bước về phía người đang chờ.
Tiết An thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hắn mới bị điều đi làm trợ lí cho Cảnh Dật không lâu, những người khác nghe hắn đi theo Cảnh Dật, đều rất đồng tình, đặc biệt phổ cập cho hắn "Sự tích anh dũng" của Cảnh Dật.
Hai năm trước Cảnh Dật dựa vào gương mặt để nổi tiếng, trở thành thực tập sinh lứa thiếu niên của Mộng Ngu, giá trị trên mạng bùng nổ một thời gian. Nhưng khi có phát sóng trực tiếp thường kỳ, cậu ta đột nhiên mắng thực tập sinh cùng khóa, còn chửi đặc biệt khó nghe.
Đêm đó fan nhan sắc của Cảnh Dật thoát fan toàn, bộ trở thành đối tượng bị dân mạng trào phúng.
Công ty bắt Cảnh Dật phát sóng trực tiếp xin lỗi, nội dung mấu chốt là "Gia đình đơn thân" "Mẹ mắc bệnh ung thư mới vừa qua đời" "Thiếu nợ ngân hàng còn chưa trả".
Bán thảm tẩy trắng, giúp Cảnh Dật lần nữa trở thành đề tài nóng lên Weibo, nhiệt độ mười phần.
Thừa dịp làn sóng hắc hồng này, công ty nhân cơ hội tuyển mười một thiếu niên cùng Cảnh Dật lấy tên nhóm là "Trục mộng" xuất đạo.
Nhóm minh tinh mới xuất đạo, sợ nhất là hát không được, nhảy không xong.
Cảnh Dật có đầy đủ cả 2 luôn, là thành viên chuyên kéo chân sau, hằng ngày bị fans thành viên khác đuổi theo mắng. Công ty dứt khoát xem cậu ta thành công cụ tăng nhiệt độ, thừa dịp cậu ta bị bôi đen nâng đỡ các thành viên khác.
Có lẽ là quá cần tiền, không biết Cảnh Dật nghĩ thế nào lại lên ôm đùi con đường này, đoàn đội dùng đủ loại thủ đoạn khi hoạt động công chúng cùng với đóng phim để ăn vạ, mặt khác thanh danh cũng tốt.
Quá nhiều lần kích động khiến fan hâm mộ mắng chửi Cảnh Dật hết lời.
Dân nhan khống hận rèn sắt không thành thép, mắng Cảnh Dật ngu ngốc không đi con đường chính đạo, thật xin lỗi trời cao ban cho cậu ta gương mặt kia.
Đúng thật là không đi đường thẳng.
Tiết An thở dài, lặng lẽ liếc mắt nhìn Cảnh Dật một cái.
Lúc này Cảnh Dật đột nhiên vào đoàn phim 《 Dụ Tăng 》làm nam chính, trong công ty luôn nói, Cảnh Dật "Bán" bản thân cho đại lão đổi lấy.
Bán thì bán đi, giới giải trí trừ Lục ảnh đế có hậu đài bên ngoài, có bao nhiêu minh tinh sạch sẽ? Đây cũng là điều không thể tránh nếu muốn thành công.
Tuy nói 《 Dụ Tăng 》 chỉ là web drama, tốt xấu cũng là nam chính, quay tốt không chừng sẽ nổi thì sao?
Quan sát Cảnh Dật đi đường bước chân chậm rãi, có một loại khí chất bình yên thanh thản, Tiết An nhịn không được mở miệng cổ vũ nói: "Tôi thấy cậu xem như có chút thiên phú ở phương diện diễn xuất, chờ lát nữa xin lỗi đạo diễn, chúng ta diễn lại đoạn niệm kinh một lần. Kỳ thật chỉ cần cậu không lộn xộn, giữ nguyên tư thế, một lát là qua, dù sao cũng sẽ có người phối âm đọc kinh."
Cảnh Dật gian nan tiêu hoá điều Tiết An nói, mặt mày điềm tĩnh mở miệng chứng thực: "Thí chủ luôn miệng gọi bần tăng là Cảnh Dật, bởi vì ta có bề ngoài giống Cảnh Dật trong miệng thí chủ?"
Cơ mặt Tiết An giật giật.
Cảnh Dật đây là diễn đến nghiện luôn rồi?
Haizz, nghệ sĩ nhà mình đã bắt đầu nỗ lực, hắn làm trợ lý, cũng không thể kéo chân sau đúng không?
"Không tồi, quả thật bề ngoài đại sư giống Cảnh Dật." Tiết An nghiền ngẫm từng chữ một, vẻ mặt nghiêm túc cố tình học theo ngữ khí nói chuyện trong phim cổ trang.
Cảnh Dật gật gật đầu, lại hỏi: "Tạ thí chủ giải đáp thắc mắc, xin hỏi thí chủ, đạo diễn là ai?"
"Phụt, cậu đừng như vậy." Tiết An thoát vai trong một giây, "Tuy đạo diễn mắng cậu, nhưng cũng là vì tốt cho cậu, ngươi đừng nhập diễn vậy chứ."
"Xin hỏi thí chủ, đóng phim thế nào? Cái này là xướng diễn đúng không?"
"Đóng phim, là ghi lại quá trình xướng diễn." Tiết An nhìn Cảnh Dật, phát hiện trong mắt cậu thật sự lộ ra sự ngây thơ cùng tò mò, cười nói, "Đúng là biểu cảm hỏi chuyện này, đến lúc diễn cùng nữ chủ, nhớ phải duy trì như vậy trạng thái này để hỏi."
"Nữ chủ? Này chỗ nữ chủ nhân?" Cảnh Dật lại khó hiểu lần nữa.
Tiết An cười, giơ ngón tay cái lên: "Diễn rất tôt, thật sự rất tốt!"
Khi nói chuyện, đã đến đoàn phim《 Dụ Tăng.
Đạo diễn chờ không nổi, quay đoạn nữ chủ diễn một mình trước.
Tiết An dẫn Cảnh Dật tới ghế nghỉ, bảo Cảnh Dật ngồi xuống, sau đó đưa kịch bản cho Cảnh Dật.
"Đọc đọc đọc, hiếm khi cậu có trạng thái tốt như vậy, đọc kịch bản nhiều chút."
Cảnh Dật cầm lấy cái Tiết An đưa gọi là sách"Kịch bản", kinh ngạc cảm thán trang giấy mảnh khảnh, mặt giấy tinh tế nhẵn mịn. Cậu mở ra, nhìn mấy chữ nhỏ màu đen vuông vức bên trên mà mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Ừm...... Có chữ đọc không hiểu.
"Này, Tiết trợ lý, nếu nghệ sĩ nhà anh còn quay được, lại đây quay tiếp đi, đừng chậm trễ thời gian của mọi người." Người ngồi trước đồ vật kỳ quái cách đó không xa đột nhiên mở miệng, ngữ khí có vẻ không tốt.
Cảnh Dật nhìn về phía người nói chuyện, giây tiếp theo sách trên tay bị rút ra.
"Đi, chúng ta đi xin lỗi đạo diễn." Tiết An bỏ kịch bản xuống, lôi kéo Cảnh Dật đến chỗ đạo diễn, vừa đi vừa nói, "Xin lỗi đạo diễn, phiền mọi người đợi lâu! Nhưng hiện tại trạng thái Tiểu Dật nhà tôi rất tốt! Nhất định ngài sẽ hài lòng."
Đạo diễn nghe xong, không bày tỏ ý kiến. . Truyện chính ở ( TRUM truyen. м E )
Tiểu minh tinh tuyến mười chính là tiểu minh tinh tuyến mười tám, không phải xuất thân chính quy, lại tự cao tự đại, một đoạn đả toạ niệm kinh đơn giản cũng không làm được.
Nếu không phải đi cửa sau mang vốn vào đoàn, ai lại dùng người như vậy!
Trong lòng vốn tích sẵn lửa giận, thấy Cảnh Dật bị Tiết An kéo lại đây, hai người như còn muốn dong dài, đạo diễn xua xua tay: "Đừng làm lỡ thời gian, ngồi lên đệm hương bồ đả tọa niệm kinh đi. Nếu diễn không tốt, tôi chỉ có thể đàm phán lại với bên đầu tư đổi người khác."
Tiết An vốn dĩ muốn để Cảnh Dật nói mấy câu mềm mỏng với đạo diễn, vớt vát chút hình tượng, nhưng lúc này cũng không có cách nào.
Hắn đưa Cảnh Dật lại đệm hương bồ, thấp giọng dặn dò: "Kiên trì một chút, làm bộ đang niệm kinh, tay gõ mõ cùng lúc, rất đơn giản, cố lên!"
Cảnh Dật gật nhẹ đầu, đầu tiên là cúi đầu hành lễ trước tượng Phật, sau đó xốc quần áo ngồi xếp bằng xuống.
Động tác đó, thuần thục như đã làm vô số lần.
Đạo diễn nhìn hình ảnh trước mắt qua máy theo dõi trước đạo diễn, nhìn nam diễn viên ngồi trên đệm hương bồ đã chắp tay trước ngực đả tọa, trong mắt xẹt qua tia kinh ngạc. Ngay sau đó, càng khiến ông giật mình.
Tiếng tụng kinh ôn nhuận vang lên truyền ra từ Phật đường, lọt vào tai, mang theo loại sức mạnh an ủi nhân tâm.
Nghe nghe, đạo diễn buông đôi mày nhíu chặt ra, cảm giác bực bội trước đó do biểu hiện quá nát của Cảnh Dật chậm rãi biến mất.
Ông không để ý đến việc Cảnh Dật không gõ mõ, mà do trợ lý trường quay nhẹ giọng đánh bản, dùng thủ thế ý bảo bắt đầu quay.
《 Dụ Tăng 》 là bộ tiểu thuyết huyền huyễn tương đối hot, nói về câu chuyện tình yêu giữa yêu hồ Thủy Nhi cùng cao tăng Huyền Không. Mạng Vân Vụ video mua bản quyền cải biên thành phim, tổng cộng mười hai tập.
Hình ảnh Huyền Không niệm kinh đan xen xuất hiện toàn bộ phim, quay một lần sau đó biên tập lại đúng trình tự.
Đạo diễn im lặng nhìn chằm chằm máy quay, nhân viên công tác khác chuyên chú làm việc mình phụ trách, trong trường quay nhất thời chỉ có âm thanh niệm kinh.
Tiếng tụng kinh nhu hòa trầm thấp ở đoàn phim liên tục thật lâu, cuối cùng diễn nữ chính Khương Văn Văn nhỏ giọng nói: "Đạo diễn, đã nửa tiếng rồi."
"A?" Đạo diễn như tỉnh lại từ giấc mộng.
Đã nửa tiếng? Ông nghe Cảnh Dật tụng kinh nửa tiếng?
Lạc Lạc có lời muốn nói:Bộ này tui thấy trên wikidich cũng hay nên làm lại cho dễ đọc á, k bt vs cái tốc đọ này lúc nào xong.