[TG1] Chương 4: Cậu nhất định, nhất định, nhất định không phải là gay

Chương 4: Cậu nhất định, nhất định, nhất định không phải là gay

Giang Tâm về đến ký túc xá đã là mười một giờ.

Cậu nhìn gương mặt đỏ ửng của mình ở trong gương với vẻ mặt u ám, cậu không nhịn được mà mắng chửi mấy câu thô tục: “ Mẹ kiếp, đừng để mình bắt được tên khốn đó, nếu không thì....mình sẽ biến tên đó thành thái giám.”

(Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Trịnh Hoài Nam lạnh toát: Ai muốn hại mình?)

Giang Tâm cầm lấy bàn chải đánh răng, cậu đánh răng một cách hung ác, vậy mà cậu lại bị một người đàn ông hôn, còn mất mặt khi bị hôn đến mức eo và chân đều mềm nhũn, hóa ra mình đều thịt cả nam lẫn nữ sao?

Giang Tâm giật mình, lần đầu tiên sinh ra sự dao động đối với giới tính của bản thân, suy ngẫm kỹ lại, hình như mình thực sự chưa từng kích động và quan hệ với bất kỳ người phụ nữ nào. Tất nhiên, ngoài lúc xem phim heo ra... nhưng cậu cũng chưa từng tưởng tượng đến việc quan hệ với bất kỳ người đàn ông nào?

Trái lại có mấy nhà đầu tư béo ụt ịt muốn dùng quy tắc ngầm với cậu, khiến cậu cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Nghĩ đến đây, Giang Tâm dùng sức của tên gay để đóng sập cánh cửa lại, cậu nhất định, nhất định, nhất định không phải là gay! Cậu là trai thẳng, cậu thích chị gái.

Sau khi đánh răng ba lần và xác nhận rằng không có mùi của tên khốn đó ở trong miệng của mình, cậu quả quyết bắt đầu cởϊ qυầи áo và đi tắm.

"A..." Cậu cởϊ qυầи áo quá nhanh nên đã cọ vào đầṳ ѵú đang sưng lên của mình, cậu không nhịn được mà kêu đau: "A! Tên khốn! Sớm muộn gì ông đây cũng gϊếŧ chết anh!"

Giang Tâm nhìn ngực của mình bị ức hϊếp đến mức thê thảm không nỡ nhìn, cậu xấu hổ hét lên.

....

Ba Giang nhanh chóng biết được tin cậu chủ nhà họ Trịnh là bạn học mới của con trai mình, giống như lần đầu, ông ta dặn dò con trai nhà mình phải dốc hết sức để đi lấy lòng người ta, làm em trai cho người ta, Giang Tâm cũng biết nghe lời phải mà đồng ý, vì vậy mà điểm cốt truyện cũng tăng thêm mười điểm.

Giang Tâm luôn muốn tìm ra tên khốn đã làm ra chuyện bỉ ổi với mình, nhưng cậu không có manh mối nào, hơn nữa kể từ hôm đó, tên khốn kia cũng không hề xuất hiện, làm cho cậu cảm thấy rất buồn bực, cuối cùng cũng chỉ có thể căm hận mà bỏ qua. Nhưng điểm cốt truyện của cậu vẫn đang tăng lên đều đặn, điều này đã khiến cậu cảm thấy được an ủi phần nào.

Biểu hiện của Trịnh Hoài Nam cũng rất kỳ lạ, theo logic mà nói, lẽ ra hắn phải yêu Lý Hương Hương ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó lặng lẽ bảo vệ cô, nhưng tên nhóc đó chỉ nói một câu khi Lý Hương Hương bị bắt nạt: “Bạo lực học đường là không đúng.” Sau đó hắn bỏ mặc và không hề quan tâm. Cho dù nữ chính sẽ không bị bắt nạt nữa, nhưng hướng đi cũng không đúng?

Nhưng cậu có thể nhìn ra vì chuyện này mà nữ chính đã khắc cốt ghi tâm và thầm yêu nam chính, nhưng nam chính thì sao, tại sao lại không có sau đó? Meo meo meo? Nam chính có phải là anh không muốn lấy vợ hay không? Hơn nữa, anh luôn đối xử tốt với tôi như vậy làm gì.

“ Tâm Tâm, lát nữa hết tiết tự học, chúng ta đi ăn khuya nhé”. Trịnh Hoài Nam ở trước mặt cậu giống như núi băng tan chảy và biến thành suối nước nóng, lúc nào cũng làm ra những hành động kì lạ.

Cho dù cậu thật sự đối xử rất tốt với nam chính, nhất là nam chính là bạn cùng phòng của cậu, hơn nữa sau khi ba cậu yêu cầu cậu lấy lòng nam chính, cậu chăm sóc và quan tâm nam chính vô cùng tỉ mỉ chu đáo, đóng vai một người vô liêm sỉ mặt dày một cách đạt tiêu chuẩn, nhưng nam chính cũng không phải là người dễ cảm hóa như vậy! Phải biết, lúc đó cậu úp úp mở mở với nam chính nhiều năm như vậy, nhưng nam chính cũng chưa từng mỉm cười với cậu!

“Được.” Tuy biết nam chính có bệnh, nhưng cậu cũng không biết làm sao, cậu vẫn mặt dày làm theo, nghĩ như vậy, Giang Tâm nặn ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào ở trên gương mặt.

Trịnh Hoài Nam vẫn không biết, mình lại là người má lúm đồng tiền khống*, hắn không thể kiềm chế được mà vươn tay chọc vào má lúm đồng tiền.

*người yêu thích, mê má lúm đồng tiền

Cả người đều sững sờ, Trịnh Hoài Nam thầm nói không ổn rồi, sau khi hành động xong, hắn nhanh chóng đổi đề tài, "Chúng ta đi ăn súp cay nhé?"

"Hả? Được." Giang Tâm lập tức bị dời đi sự chú ý, cậu cũng không suy nghĩ sâu xa, cậu chưa từng nghi ngờ nam chính sẽ cong thành nhang muỗi vì mình, hơn nữa hắn còn thèm muốn em trai của mình.