Chương 1

Đêm khuya thanh vắng, gió lạnh rít gào.

Cổng sau Trường Trung học số 1 Tức Xuyên.

Những năm gần đây, thành phố Tức Xuyên phát triển đô thị, khu đất cũ của trường cấp 3 được phê duyệt xây dựng một thư viện mới. Nhưng sau đó, do thiếu vốn nên công trình bị bỏ hoang, hàng rào cũng trở nên ọp ẹp vì học sinh thường xuyên ra vào. Nơi đây trở thành địa điểm hẹn hò, đánh nhau và "nói chuyện phải quấy" của học sinh trường cấp 3.

Và lúc này, một cuộc "nói chuyện phải quấy" chưa từng có đang diễn ra bên trong tòa nhà bỏ hoang đó.

Trần Đông Nghi, một trong những người trong cuộc, dựa người vào cây cột của tòa nhà, liên tục tự nhủ chắc chắn là do cô bị hành hạ quá mức nên mới sinh ra ảo giác. Nhưng khi nhìn thấy Giang Chi với khuôn mặt mà cô đã nhìn thấy trong gương suốt 17 năm qua, cô vẫn không nhịn được thốt lên: "Mẹ kiếp!"

Giang Chi nhíu mày, khó chịu nói: "Đừng dùng mặt của tôi nói tục."

Đúng vậy, khuôn mặt của Giang Chi, cơ thể của Giang Chi, linh hồn của Trần Đông Nghi.

Không ai có thể hiểu được sự kinh hoàng của Trần Đông Nghi khi tỉnh dậy và nhìn thấy khuôn mặt của kẻ thù không đội trời chung Giang Chi trong gương. Ông trời ghét cô đến vậy sao, lại để cô hoán đổi thân xác với Giang Chi, kẻ mà cô ghét nhất!

Trên đời này còn có chuyện gì hoang đường hơn nữa không?!

"Giờ này rồi còn bày đặt? Bớt làm trò điên khùng đi được không?" Trần Đông Nghi đứng thẳng dậy, đèn pin theo động tác của cô mà lắc lư, cô chọc chọc vào khuôn mặt không thuộc về mình: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

Chuyện gì đã xảy ra?

Giang Chi cũng muốn hỏi câu này.

Từ khi học tiểu học, thành tích của cô chưa bao giờ rớt khỏi top 3 toàn khối. Cô làm lớp trưởng kiêm luôn ủy viên phong kỷ của trường, được thầy cô yêu mến, bạn bè quý trọng. Có thể nói, trước khi gặp Trần Đông Nghi, cuộc sống của cô vô cùng thuận buồm xuôi gió, tươi sáng rực rỡ.

Cho đến học kỳ trước, Trần Đông Nghi chuyển từ nước ngoài về trường cấp 3 A.

Lý do Trần Đông Nghi không thể tiếp tục học ở nước ngoài được đồn đại rất nhiều. Có người nói cô đánh nhau tập thể, hành vi côn đồ; cũng có người nói cô đánh giáo viên, ngỗ ngược ngang bướng; thậm chí có người còn nói cô yêu sớm bị phát hiện, và...

Kẻ buôn chuyện thần bí nói thêm: "Đối tượng yêu sớm của cô ta là con gái!"

Những người xung quanh đồng thanh "Ồ ~" lên một tiếng.

Kéo dài âm cuối, đầy ẩn ý.

Phần lớn học sinh đều tin vào lý do thứ ba, bởi vì ở trường cấp 3 với kỷ luật nghiêm minh, yêu sớm là một điều cấm kỵ, khiến người ta liên tưởng miên man, dư vị vô tận.

Nhưng Giang Chi lại cho rằng, Trần Đông Nghi chắc chắn là bị đuổi học vì đánh nhau tập thể.