Kiếp trước, nàng hy sinh tất cả vì người nhà nhưng lại bị bỏ đi như giày rách.
Sau khi trọng sinh, nàng dứt khoát hoà ly với người chồng mù, đoạn tuyệt quan hệ với tướng phủ.
Đấu kỹ nữ ngược tra, từ một người vợ bị bỏ rơi biến thành quốc sủng mà tất cả các đại lão thi nhau tranh sủng. Một nhà ngoại tổ vô cùng yêu thương nàng.
Ca ca và chồng trước đã từng bỏ nàng như giày rách tỏ ra hối hận, xếp hàng cầu xin tha thứ.
Khi biết được người đã cứu và bảo vệ nàng ở kiếp trước thực ra chính là "đại biểu ca" của nàng, nàng đỏ mắt, ôm chặt người nọ không chịu buông.
Nam nhân muốn cự tuyệt mím chặt khoé môi: "Ban ngày ban mặt, còn ra thể thống gì!"
Nhưng mặt mày lạnh lùng kia của hắn đã cong thành hình trăng non.