Chương 5: Thẻ bài

Lúc trước, người làm con như ba Tạ không cam lòng cũng đi học thêm về trồng trọt, đáng tiếc vẫn không trồng ra được cái gì, còn mắc nợ mọi người trong thôn không ít tiền, đến năm ngoái mới xem như chậm chạp trả xong.

Hiện giờ mười mấy mẫu đất trong nhà đều bỏ hoang cỏ mọc cao, vườn tược, đỉnh núi, hồ nước đều để không, chỉ có chút ruộng của ông nội cách đây không xa, trồng một chút rau dưa cho nhà mình ăn, nhưng cũng không có nhiều, ngày thường đều do ông nội chăm sóc.

Vốn dĩ đồng ruộng, hồ nước, đỉnh núi, ông nội Tạ muốn thuê người trong thôn làm, nhưng đáng tiếc hiện giờ trong thôn chỉ còn lại người già, những người trẻ đều ra ngoài làm công, không muốn làm mấy việc nhà nông này.

Tạ Ninh biết mọi người còn băn khoăn, nhưng cô vẫn muốn thử xem.

“Ông nội, ba, mẹ, con vẫn muốn thử một chút, nếu không như vậy đi, mọi người cho con một mẫu đất trước trồng rau để phát sóng trực tiếp, nếu được thì tính sau, còn không thì tìm cách khác.”

Ông nội Tạ ngay lập tức đồng ý, “Làm đi, vừa hay khu đất trồng rau còn trống không ít chỗ, chỉ cần nhổ cỏ và xới đất là có thể sử dụng.”

”Được rồi, cứ theo con.” Ba Tạ và Trương Ngọc Cầm cũng phụ hoạ nói.

”Tốt quá, cảm ơn ông nội, cảm ơn ba mẹ.”

Chạng vạng tối, Tạ Ninh mới gặp được chị dâu Diệp Như Tuyết, chị ấy đang làm ở một siêu thị trong huyện, chỉ buổi tối mới về được.

Ba Tạ ngày thường rảnh rỗi thường lái xe ba bánh ra ngoài đón khách, giá cả giống với thị trường, chỉ là kiếm được thêm một chút phụ giúp chi tiêu trong nhà.

Nữ sĩ Trương Ngọc Cầm ở nhà làm nội trợ, lo liệu mọi chuyện, phụ trách làm cơm.

Đêm khuya tĩnh lặng, Tạ Ninh đang ở trong phòng mình, thầm gọi hệ thống, trước mắt bỗng xuất hiện một giao diện.

Khoảng thời gian trước, cô thức đêm diễn một cảnh dưới mưa, khi trở về liền bị sốt mơ mơ màng màng không hiểu sao lại trói định với một hệ thống thẻ bài điền viên.

Cái gọi là hệ thống thẻ bài điền viên này chính là một cái màn hình lớn có thể đổi các loại thẻ bài, đương nhiên những thứ có thể lấy ra đều không phải thứ tầm thường.

Tạ Ninh nhấn vào màn hình giao diện, phía trên thẻ bài chia ra làm vài loại, có: Các loại rau, nuôi dưỡng, lương thực, thực vật, huyền học, khoa học viễn tưởng.

Tạ Ninh nhìn thẻ bài khoa học viễn tưởng, có chút ngơ ra.

Mỗi loại đều có không ít thẻ bài, nhưng trừ các loại rau dưa ra, các loại thẻ bài khác đều có màu xám, căn bản không nhìn thấy được nội dung.

Tạ Ninh click mở thẻ các loại rau ở trên đầu ra.

[ Cải thìa nhỏ: Mỹ vị +1, giúp tiêu hoá +1, gieo trồng không cần thêm phân bón, không có tác dụng phụ. ]

[ Rau sam: Mỹ vị +1, tiêu sưng đỏ, giảm nhiệt tiêu viêm +2, dưỡng nhan +1, gieo trồng không cần phân bón, không có tác dụng phụ. ]

[ Số người xem phát sóng trực tiếp: 0, thẻ bài đầu tiên được tặng miễn phí. Muốn thêm thẻ bài khác cần đổi 1000 lượt xem. ]

[ Có muốn đổi không? Có/ Không ]

Thẻ bài đầu tiên được tặng miễn phí, đổi ra hai loại hạt giống là cải thìa nhỏ và rau sam, nhìn mấy loại thuộc tính phía sau, đáy lòng Tạ Ninh có chút suy đoán, nhưng vẫn cần nghiệm chứng thêm.

Tạ Ninh vươn tay, ngón tay chạm vào chữ [Có].

[ Đã đổi, chuyển phát nhanh hai ngày nữa sẽ đến nhà ký chủ, mong ký chủ kiểm tra và nhận hàng. ]

”Thế mà lại dùng chuyển phát nhanh giao đến….” Thật sự sẽ đến sao? Hai loại hạt giống này đúng như hệ thống nói ư?

Nếu là vậy thì quá tốt rồi.

Sau khi tâm tình kích động lắng xuống, Tạ Ninh đóng giao diện lại, chìm vào giấc ngủ.



Thời gian hai ngày Tạ Ninh cũng không nhàn rỗi.

Đầu tiên là đăng ký một tài khoản phát sóng trực tiếp, phần mềm phát sóng trực tiếp của nhà chim cánh cụt hiện tại đang dẫn đầu. Tạo ra không ít võng hồng, so với người nổi tiếng nhiệt độ và kiếm tiền cũng không khác nhau là mấy.

Tạ Ninh đặt tên tài khoản của mình là——— Điền Viên Giai Vị. Tha lỗi cho cô vì đặt một cái tên phế như vậy, cái tên này cô cũng phải vắt óc mới nghĩ ra được.

Suy nghĩ về sau còn muốn bán những nông sản này, Tạ Ninh cũng tạo ghi chú ở dưới, nhưng hiện tại vẫn chưa có gì cả, còn chưa trồng ra cái gì, đương nhiên chưa thể bán.

Sau đó Tạ Ninh lại lên huyện mua một cây gậy giữ điện thoại, có thể để trên mặt đất chống đỡ.

Ngoài cái này ra, cô lại gọi người nâng cấp dây mạng trong nhà, mua máy tính, máy in.

Để phát sóng trực tiếp WiFi là rất cần thiết, máy tính và máy in là nghĩ đến sau này có người đặt đơn, có thể hợp tác với công ty chuyển phát nhanh, in phiếu, bản thân tự đóng rồi rồi chờ họ đến lấy là được.

Trong đó, Tạ Ninh còn nhận được điện thoại của hai người anh đang làm việc ở bên ngoài. Anh cả Tạ Viễn sau khi tốt nghiệp cấp 3 đã bỏ học, anh ấy không thể học sách cũng không muốn học nữa, sớm đã ra bên ngoài đi làm, bây giờ 32 tuổi, làm việc ở công trường gần tỉnh, công việc vất vả, ít khi ở nhà. Đã kết hôn với chị dâu 5 năm, vẫn chưa sinh con.

Anh hai Tạ Khiêm 30 tuổi, tốt nghiệp đại học, đang làm ở một công ty nhỏ, là dân văn phòng chính hiệu, tiền lương bình thường, thường xuyên phải tăng ca, còn bị ông chủ nhằm vào.

Tạ Khiêm vẫn chưa kết hôn, nhưng cũng đã có bạn gái quen được hai năm, ba mẹ vẫn thúc giục bọn họ kết hôn, nhưng Tạ Khiêm đến bây giờ vẫn chưa đồng ý, không rõ nguyên nhân là gì.

Tạ Ninh nghĩ, nếu thẻ bài trong tay mình thật sự có ích, khẳng định có thể livestream làm ruộng ra không ít thành tựu, đến lúc đó gọi anh cả, anh hai về hỗ trợ, không cần ra ngoài vất vả như vậy nữa.