Chương 30: Không xuể (1)

Nói xong, Tạ Ninh cao giọng hô lên: “Anh hai.” Khi Tạ Khiêm liền quay đầu lại, liền vẫy tay với anh.

Phòng phát sóng trực tiếp bị giá trị nhan sắc cao của Tạ Khiêm bạo kích, càng thêm không bình tĩnh.

[ Anh hai cười thật ôn nhu, quá sủng nịnh, tôi xác định anh hai là một muội khống! ]

[ Không cần biết anh hai đã kết hôn chưa, có bạn gái không, tôi tuyên bố, đại soái ca cực phẩm này về sau sẽ là bạn trai tôi. ]

[ Lầu trên, không được giành chồng với tôi. ]

Tạ Ninh nhỏ giọng nói: “Anh hai tôi vẫn chưa kết hôn, hiện tại cũng chưa có bạn gái. Được rồi không nói nữa, tôi phải đi hái rau, hôm nay vẫn tiêu thụ 200 cân trên mạng như cũ, mọi người muốn mua có thể vào giỏ hàng.”

Nói lại giá cả một lần nữa, cho số lượng 200 cân lên, Tạ Ninh không hề nhiều lời nữa, xoay người đến hái rau cùng mọi người.

Mà bây giờ tuy là buổi sáng, nhưng không ít người tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, đặc biệt là sau khi Tạ Khiêm xuất hiện lại thu hút thêm một nhóm người.

Bình luận ban đầu thật sự rất náo nhiệt, sau khi thấy Tạ Ninh hái rau bắt đầu yên tĩnh xuống, phảng phất thanh bình. Bởi vì người vào đây hầu hết đều có chút áp lực tâm lý cần giải toả, an an tĩnh tĩnh, phòng phát sóng trực tiếp như vậy mới là điều họ muốn.

Xem một lúc, có thể bắt đầu một ngày mới với tâm trạng tốt đẹp. Bao nhiêu áp lực hôm qua, trong một khắc này được phóng thích, ngẫm lại, những áp lực, khổ sở, bi thương, phẫn uất, kỳ thật cũng không có gì quá ghê gớm. Tất cả đã qua đi, tương lại vẫn có thể chờ mong.

Hôm nay muốn nhổ khá nhiều rau, phải mang đến cửa hàng bán khoảng ba trăm cân, còn có 200 cân bán được trên mạng ngày hôm qua.

”Ninh Ninh, rau này chúng ta có thể gửi một ít cho chú út nếm thử không?” Ba Tạ nhổ rau, xa xa hỏi.

”Có thể, nhổ nhiều một chút, có thể đem cho bà Thái và mấy người hàng xóm, đúng rồi, con còn muốn gửi một ít cho bạn bè ở Kinh Thị.” Tạ Ninh trả lời.

Bạn bè ở Kinh thị chính là Nguyễn Chân Chân, lúc trước đã nói nếu thu hoạch sẽ gửi cho cô ấy nếm thử.

Tạ Ninh có chút rối rắm, có nên gửi một chút cho Tần Tuyển hay không, lần trước khi về nhà cô đã có ý niệm chặt đứt chuyện tình cảm này. Hơn một tháng nay cô cũng không tìm Tần Tuyển, nhưng thật ra cậu lại thường xuyên nhắn tin cho cô nói chuyện phiếm.

Đến bây giờ vẫn còn liên lạc.

Bởi vì Tần Tuyển thường xuyên tìm cô nói chuyện, cô còn tưởng cậu ấy rất nhàn rỗi, xem tin tức giải trí mới biết được, Tần Tuyển sau khi kết thúc với đoàn đội cũ. Bởi vì có một video ngắn mà nổi lên, nghe nói bấy giờ lại vào đoàn phim lớn, đang khua chiêng gõ trống quảng bá phim mới, nhiệt độ mắt thường cũng có thể thấy đang vô cùng hot.

Nếu Tần Tuyển biết chuyện cô gửi nông sản cho Nguyễn Chân Chân mà không gửi cho cậu, Tần Tuyển nhất định sẽ không vui. Tạ Ninh có cảm giác, đó chính là không thể chọc Tần Tuyển không vui, bằng không Tần Tuyển có thể về tận quê quán tìm cô.

Tạ Ninh còn có chút băn khoăn, đó chính là bụng của cô.

Bụng của cô rốt cuộc là do béo lên, dạ dày có vấn đề, hay là… hay là đã mang thai.

Nếu mang thai, cô cũng chỉ mới phát sinh quan hệ với Tần Tuyển, như vậy Tần Tuyển chính là ba của đứa bé?

Không, không nên suy nghĩ bậy bạ, mới ba tháng, như thế nào bụng vẫn chưa thể phồng lên, nói không chừng do dạ dày có vấn đề, buổi chiều vẫn nên qua bệnh viện khám thử.

Đúng lúc này, trước cổng nhà truyền đến âm thanh xe tải đánh gãy suy nghĩ của cô.

Chị dâu Diệp Tuyết Như nhìn một cái, nói: “Có thể là mang màng giữ tươi và thùng xốp tới.”

Tạ Ninh rời khỏi đất trồng rau, đến cửa nhà hỏi quả nhiên là vậy.

Màng giữ tươi thực phẩm có một cuộn, không quá to, không chiếm diện tích nhưng thùng xốp thì tương đôi nhiều, khá chiếm diện tích. Cũng không phải chỉ đặt mua cho hôm nay, về sau còn sử dụng, phòng trống trong nha không ít bỏ một gian ra là có thể chứa mấy thứ này.

”Thời gian không còn sớm, nếu không Ninh Ninh con cùng ba vào thị trấn bán rau trước đi, nếu còn không đi lại lỡ mất phiên chợ sáng.” Trương Ngọc Cầm nói.

”Con đã biết, nhưng còn chuyển phát nhanh….”

”Ninh Ninh, chuyển phát nhanh để chị làm, em chỉ cầm để lại thông tin đơn hàng là được.” Chị dâu Diệp Như Tuyết nói.

“Đúng vậy, có me và ông nội cùng đóng hàng.”

”Còn con làm gì?” Tạ Khiêm để rau vào sọt liền hỏi.

”Hôm nay A Khiêm trước tiên cùng chúng ta đến cửa hàng bán rau, xe ba bánh của ba mặt sau để nhiều đồ không chở được Ninh Ninh, lão nhị đi xe đạp điện của chị dâu chở Ninh Ninh cùng đi.” Ba Tạ nói, liền gọi Tạ Khiêm qua: “Nhanh đến đây giúp ba để mấy cái sọt này ra đằng sau.”