Chương 28: Chia tay (2)

Kỳ thật không thể trách Tạ gia có phản ứng lớn như vậy, hai năm trước Tạ Khiêm đã dẫn bạn gái là Trần Vân Thanh về quê xem mặt, người nhà họ Tạ đối với Trần Vân Thanh ấn tượng không tồi, là một cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, lớn lên cũng xinh đẹp. Hơn nữ tính thời gian một chút, Tạ Khiêm và bạn gái đã yêu nhau được ba năm, lần trước còn tính đến chuyện kết hôn, bây giờ nói chia tay là chia tay.

Phản ứng đầu tiên của ba Tạ là có phải Tạ Khiêm ra ngoài làm chuyện xấu, làm chuyện có lỗ với Trần Vân Thanh. Rốt cuộc Tạ Khiêm lớn lên rất khá, có không ít cô gái yêu thích, sợ bên ngoài có cô gái nào lì lợm theo đuổi không cẩn thận sa vào cám dỗ, dù sao cũng là đàn ông, về cái tính xấu này cũng không biết có đột nhiên phát ra không.

Ba Tạ bát cháo cũng đã hạ xuống, bắt đầu tìm đồ gì tiện tay để đánh thằng nhãi này.

Ông nội Tạ cũng nói: “A Khiêm, người nhà họ Tạ chúng ta không thể làm nhng chuyện hồ đồ như vậy được.”

Thần sắc Tạ Khiêm như cũ vẫn nhàn nhạt: “Không có, ba mẹ có ấy không đồng ý chuyện bọn con ở bên nhau, đưa cô ấy đi xem mắt, bây giờ cô ấy cũng đã có chồng sắp cưới.”

Ba Tạ đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó nhíu mày: “Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Con nói rõ ràng ra.”

Kỳ thật cũng không có nguyên nhân đặc thù gì, Trần Vân Thanh là con gái một, là người thành phố, trước đó yêu đương với Tạ Khiêm đã bị ba mẹ phản đối, cảm thấy Tạ Khiêm là người nhà quê. Ở thành phố không nhà không xe, chỉ là một lập trình viên lương ba cọc ba đồng, đàn ông như vậy lớn lên đẹp thì có ích gì, sao có thể kết hôn cùng?

Ba năm nay, ba mẹ Trần vẫn luôn khuyên bảo Trần Vân Thanh, ngay từ đầu Trần Vân Thanh còn kiên định, sau này lại bị ba mẹ nói lay động. Bị kéo đi xem mắt, chờ thời điểm Tạ Khiêm phát hiện ra điều không đúng Trần Vân Thanh đã cùng một người đàn ông cùng thành phố đính hôn.

Trong tình huống như vậy, tạ Khiêm chỉ có thể chia tay.

Vừa lúc anh ấy không thích đãi ngộ ở công ty, liền thuận thế từ chức về quê, định ở nhà nghỉ ngơi một thời gian sau đó mới nghĩ nên làm gì.

”Trước đó không phải đều xử lý tốt rồi sao.” Không khí Tạ gia lập tức nặng nề xuống.

Ba Tạ cũng nặng nề thở dài.

Sau đó ông nội Tạ mở miệng trước: “Chia tay thì chia tay đi, chỉ có thể nói cô gái kia không có duyên với chúng ta, A Khiêm nhà chúng ta mới 30 tuổi, còn trẻ, về sau khẳng định có thể gặp được cô gái tốt hơn.”

“Đúng vậy, A Khiêm con không cần buồn.” Trương Ngọc Cầm cũng vội vàng nói.

Ba Tạ trầm mặc, đôi tay bưng kín đầu nhìn xuống mặt đất, giọng nói ẩn chút nghẹn ngào: “Là ba vô dụng, không thể để con và lão đại, Ninh Ninh có cuộc sống tốt. Thật vất vả mới có bạn gái nay cũng không còn, lão đại mấy năm nay đều phải ở công trường thức khuya dậy sớm kiếm tiền.”

”Ba, ba nói cái gì vậy.” Nội tâm Tạ Ninh tê rần, chạy tới ôm chặt ba Tạ ít khi lộ ra vẻ yếu đuối, “Ba nói cái gì mà không thể cho bọn con cuộc sống tốt, cuộc sống như này không phải rất tốt sao? So với những người cơm không thể ăn, áo không đủ mặc, đứa nhỏ không được ba mẹ yêu thương, chúng con thật sự đã quá tốt rồi. Con rất may mắn, có người ba tốt như ba, may mắn có mọi người.”

Tạ Khiêm cũng theo sau phụ hoạ: “Ba đừng suy nghĩ nhiều, cái gì mà cuộc sống tốt hơn, chính là mua nhà mua xe? Đó là chuyện mấy đứa trẻ chúng con tự làm, ba ôm vào người làm gì, ba không để bọn con đói bụng bữa nào, cũng không hề mắng nhiếc.”

Ông nội Tạ trợn trắng mắt nhìn con trai mình: “Làm ra vẻ cái gì.”

Ba Tạ vừa ngẩng đầu, hốc mắt còn đỏ hồng: “….” Được rồi, cũng có chút đạo lý. Ông tuyệt đối không thừa nhận mình xấu hổ.

”Đừng nói nhiều nữa, chúng ta mau ăn đi.” Diệp Tuyết Như dẫn đầu đánh vỡ không khí nặng nề.

”Đúng vậy, Ninh Ninh mau nói ra kế hoạch của con cho lão nhị nghe.” Trương Ngọc Cầm lập tức nói.

”Vâng.”

Tạ Ninh vừa ăn vừa đem kế hoạch của mình, tương lai phát triển như thế nào cho anh trai nghe.

”Cho nên anh hai ở lại giúp đỡ em đi, đây là chuyện em định nói.”

Tạ Khiêm: “Được, không thành vấn đề.’

Cơm nước xong, cả nhà xuất phát ra đồng ruộng hái rau.

Tạ Ninh và Tạ Khiêm đi cuối cùng.

”Anh hai cứ như vậy bằng lòng chia tay sao?” Tạ Ninh rất cẩn thận hỏi, dù sao cũng là ba năm tình cảm, trước đó còn mang về ra mắt ba mẹ. Anh hai đối với Trần Vân Thanh rất có cảm tình, đừng nhìn anh ấy 30 tuổi nhưng thật ra mới yêu có một người là Trần Vân Thanh này. Lúc ăn cơm cô ngồi cách anh hai rất gần, tuy thần sắc bình thường nhưng đáy mắt ảm đạm.

Tạ Khiêm sờ sờ đầu Tạ Ninh, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên chút bất đắc dĩ: “Tiểu nha đầu nghĩ cái gì vậy, có cái gì không cam lòng, cô ấy đã đính hôn, sắp kết hôn rồi, anh có không cam lòng thì sao? Nếu đã chia tay thì cho qua đi, như lời ông nói, về sau anh còn có thể gặp người có duyên với mình.”