Chương 11

"Vậy ngươi biết con rối kia để ở đâu sao?"

"Thiếu gia thường mang theo bên người, buổi tối đi ngủ cũng đặt nó ở bên cạnh. Còn hiện tại nô tài thật sự không biết nó ở nơi nào."

Người nọ nâng đầu lên nhìn thoáng qua Nạp Lan Thư Hữu đang bị trói rồi lại vội vàng cúi đầu.

"Dẫn hắn đi xuống xem bệnh đi."

Nạp Lan Thành vẫy tay, tổng quản đứng ở bên cạnh gật đầu đáp ứng.

"Tuân mệnh."

Toàn bộ căn phòng đều bị lục soát, bao gồm cả trên giường lẫn trong người của Nạp Lan Thư Hữu mà vẫn không tìm được con rối gỗ kia.

Kiều Âm vỗ cái trán mình, lại sát Lâm Phái, ghé vào bên tai cô thầm thì.

"Ta nói cho người biết..."

Lâm Phái cảm giác một luồng khí lạnh phất qua bên tai. Giọng nói Kiều Âm trong vắt sạch sẽ, cùng những thứ cô nghe được trong dĩ vãng đều không giống. Thanh âm kia mềm mại ngọt ngào, không có một tia oán hận.

Lâm Phái nhấc chân đi ra ngoài, Nạp Lan Thành thấy vậy bèn đi theo, chỉ để Nạp Lan phu nhân ở lại trông chừng. Lâm Phái nhỏ giọng giảng giải suy đoán của mình với Nạp Lan Thành.

"Nạp Lan thúc thúc, ta suy đoán nó có khả năng ở nơi đó..."

"Ta lập tức liền đi." Nạp Lan Thành gật đầu vội vàng đi ra ngoài sân.

Hiện tại A Khôi bị Lâm Phái đóng đinh ở trong thân thể Nạp Lan Thư Hữu, trốn không thoát, lại cũng không thể làm bất cứ chuyện gì.

......

Lâm Phái không ngừng suy tư qua vì sao bản thân mình lại trở nên như thế này.

Lúc trước việc cô hôn mê vào đúng ngày ca ca mình thành thân đã tạo thành ảnh hưởng rất lớn. Bị ảnh hưởng nhất chính là vị tẩu tử vừa mới qua cửa kia của cô. Khi đó, mọi người đều nói bởi vì đại tẩu gả vào cửa cho nên cô mới xảy ra chuyện. Tuy rằng người của Lâm gia cũng nghĩ như vậy nhưng may là còn giữ gìn được lý trí, mà ca ca xác thực là yêu tẩu tử sâu đậm cho nên mới không có làm ra chuyện gì.

Sau khi Lâm Phái có thể nhìn thấy được, cô liền đi gặp vị tẩu tử này của mình. Trên người của nàng ta không có gì cổ quái, chẳng qua có một cái đồ vật nàng ấy mang đến làm cho Lâm Phái cảm thấy không được thoải mái. Sau đó, Lâm Phái phát hiện ra là có người muốn hại tẩu tử của cô, cố ý để cho nàng ấy mang theo loại đồ vật chiêu dụ sát khí ở trên người. Nếu cứ để lâu dài vậy, không chỉ có người đeo thứ này thân thể suy yếu, tâm tính dần ác độc mà người chung quanh cũng sẽ bị ảnh hưởng, do đó dẫn tới khí vận suy yếu.

Thể chất của Lâm Phái không giống với người bình thường. Vào thời điểm chịu phải sát khí va chạm, người khác cũng chưa phát hiện ra cái gì dị thường, mà cô thì lại hôn mê.

Đại nạn không chết ắt có hậu phúc[2].

[2]: Câu nói này có thể hiểu là "người gặp đại nạn mà không chết, ngày sau nhất định được hưởng phúc lớn".

Cô gặp được kỳ ngộ, chẳng qua kỳ ngộ này là tốt hay là xấu còn phải tuỳ vào từng người nhìn nhận. Đối với Lâm Phái mà nói thì là không tốt cũng không xấu, tóm lại là vẫn có thể tiếp thu.

Lâm Phái giải thích sự tình với người trong nhà, chờ đến lúc người trong nhà nắm được tên kia ra tới thì sự tình mới hạ màn.

......

Một lát sau, bước chân Nạp Lan Thành vội vàng đi tới trước mặt Lâm Phái, đưa cho cô con rối gỗ kia.

"Quả thực là ở nơi đó."

"Đi chuẩn bị chậu than đi."

Mới vừa nãy, lời nói của Kiều Âm làm cho Lâm Phái có điều hiểu ra.

"Ta đi theo nữ quỷ này vài ngày. Thời điểm "nàng" bám vào trên người hắn là mang theo ý đồ quấy rối, nhưng lúc bị đánh và được nhị công tử cầu xin thay cho thì "nàng" liền trở nên có chút kỳ lạ."

Lâm Phái nhớ tới chuyện Nạp Lan Thành kể với cô rằng Nạp Lan Thư Hữu mặc xiêm y nữ tử bò lên giường Nạp Lan Thư Bạch.

— Rất có ý tứ, còn không phải là con người mà có thể biết được thích là như thế nào sao?

Cho nên Lâm Phái đã nói với Nạp Lan Thành, khiến cho hắn đi tìm xem trong phòng Nạp Lan Thư Bạch có hay không, đặc biệt là lục soát ở phía dưới giường.

Quả nhiên là tìm được thứ kia rồi.

Đến khi Lâm Phái nhìn đến bộ dáng của Nạp Lan Thư Bạch đang đi theo phía sau Nạp Lan Thành thì mới minh bạch lý do A Khôi đem bản thể của mình đặt ở dưới giường Nạp Lan Thư Bạch.

Lúc cộng tình, Lâm Phái nhìn thấy diện mạo chủ nhân của A Khôi, so sánh với Nạp Lan Thư Bạch trước mắt vậy mà có năm phần tương tự. Hơn nữa, bản thân Nạp Lan Thư Bạch cũng là một người có khí chất ôn hoà, như vậy liền đã giống đến bảy phần rồi.