Khi Omega nhìn thấy hắn, tất cả đều biểu hiện ra cảm giác hai mắt tỏa sáng, rục rịch.
Những ánh mắt này, Lục Trì Châu quá quen thuộc.
Lập tức không vui nhíu mày, lộ ra ánh mắt cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, lạnh mặt đối Ngô Kỳ và Hầu Tử nói: "Các cậu lại dám gạt tôi?"
"Lục ca, chúng ta cũng là vì tốt cho cậu, AA gì gì đó, thật sự không có kết quả, cậu nhìn xem, nơi này nhiều Omega như vậy, ai cũng cực kỳ xinh đẹp, so sánh với Lâm gia thiếu gia, cậu thử xem..."
"Tránh ra, tôi..." muốn đi.
Lục Trì Châu còn chưa nói xong, cửa phòng lại một lần nữa bị mở ra.
Viên Hạo Quân và Chu Nghĩa Giác một trước một sau đi vào, hai người đều mặc âu phục, Viên Hạo Quân đi ở phía trước là màu đen, âu phục sát người, phác họa cơ bắp rắn chắc cường hãn của hắn, phía sau là Chu Nghĩa Giác mặc âu phục trắng, màu da cậu vốn là thiên sứ trắng, màu trắng vô cùng thích hợp với cậu, mặc vào, giống như thiên sứ đi xuống nhân gian, đẹp đến mức làm cho người ta không dời mắt ra được.
Chu Nghĩa Giác xuất hiện, Alpha trong quán bar lộ ra vẻ kinh hỉ, nhưng không đợi bọn họ cao hứng lên, lại rất nhanh phát hiện, cậu là Alpha.
Thật sự là đáng tiếc, thiếu niên xinh đẹp như vậy, lại là một Alpha!
"Lục ca, lừa cậu là tụi này không đúng, xin lỗi, nhưng mà cậu có thể đừng đi trước hay không? Tốt xấu gì cũng uống chén rượu ngồi một hồi rồi nói sau." Ngô Kỳ còn chưa thấy Chu Nghĩa Giác và Viên Hạo Quân, hắn một lòng muốn thuyết phục Lục Trì Châu ở lại.
Lục Trì Châu lườm hắn một cái: "Tôi nói phải đi lúc nào?"
Ngô Kỳ: "..." Hả?
Chẳng lẽ không phải?
Hầu Tử đứng bên cạnh, liều mạng nháy mắt với Ngô Kỳ, làm khẩu hình: Xong đời, là Tu La tràng.
Toàn trường nhất không đúng bàn, lại là hai người mạnh nhất đồng thời xuất hiện ở trong quán bar, không phải Tu La tràng thì là cái gì?
Hầu Tử đã bắt đầu tìm kiếm trong bar, góc nào an toàn nhất.
"Lão Tứ, lợi hại a, cậu lại dám Gọi hai Alpha mạnh nhất Lai Khải Mạn tới." Nhóm Alpha ngồi trong bar, cùng nhau kề sát kêu lão Tứ, một đám người, nhìn như tình cảm tốt, trên thực tế tất cả mọi người hận không thể ăn lão Tứ.
Buổi họp mặt tốt đẹp, gọi hai Alpha xuất sắc như vậy tới trấn giữ, trong mắt Omega còn có thể có sự tồn tại của bọn họ sao? Thật sự là tự bê đá đập chân mình.
Lão Tứ là người dẫn đầu, hắn vốn chỉ gọi Viên Hạo Quân và Hầu Tử, hai người này trước khi đến, đều nói với hắn muốn dẫn một người bạn tới đây, hắn cũng không nghĩ nhiều.
Ai biết bọn họ sẽ mang Chu Nghĩa Giác và Lục Trì Châu đến.
Nếu hắn biết, đã sớm cự tuyệt.
Hắn còn trông cậy vào lần giao lưu hữu nghị này có thể thoát khỏi đơn độc, nếu không thoát khỏi đơn độc, lễ độc thân năm nay hắn còn phải tiếp tục trải qua.
Trong ký túc xá một đám chó đều thoát FA, chỉ còn lại một mình hắn.
Mỗi buổi tối, nghe người khác show ân ái, hắn vui vẻ sao?
Không, vui vẻ mới có ma.
"Mày gọi người đến coi như xong, còn gọi hai đối thủ một mất một còn, mày không biết Chu Nghĩa Giác và Lục Trì Châu không hợp nhau hay sao? Hai người này đều hận không thể một ngụm cắn chết đối phương, một hồi trong buổi họp mặt nếu xảy ra chuyện, tiểu tử mày chịu toàn bộ trách nhiệm."
Lão Tứ ủy khuất, nước mắt lưng tròng cắn tay áo, "Tao cũng không phải cố ý."
Chu Nghĩa Giác vào cửa liền cảm giác không khí không thích hợp, có loại cảm giác làm cho cả người cậu không thoải mái.
Sau khi nhìn thấy Lục Trì Châu, cậu rốt cục cũng biết vì sao mình không thoải mái, không phải vì dị ứng không khí, mà là lại đυ.ng phải Lục Trì Châu.
Viên Hạo Quân biết cậu và Lục Trì Châu có thù, nhưng trước đó cũng không biết tới đây sẽ gặp Lục Trì Châu, bằng không hắn tuyệt đối sẽ không có can đảm quấn quít muốn Chu Nghĩa Giác đến đây cùng hắn đến.
Bây giờ biết cũng đã muộn.
Chỉ có thể cầu nguyện tối nay không xảy ra chuyện gì.
"Viên Đại Đầu." Chu Nghĩa Giác đứng ở phía sau Viên Hạo Quân, ngữ khí vô cùng nguy hiểm.
Viên Hạo Quân run rẩy, nháy mắt biến thân thành tiểu tức phụ, ủy khuất than thở, "Tôi thật sự không biết."
"Cậu chết chắc rồi."
Viên Đại Đầu: "Hu~"
Bầu không khí trong phòng ngưng trệ qua đi, lại một lần nữa sinh động hẳn lên.
"Ha ha ha ha, mọi người đến đây, đến uống rượu đi."
Lão Tứ bị mọi người đẩy ra để làm dịu bầu không khí, hắn chịu áp lực, không biết nói cái gì, đành phải bưng chén rượu, ha ha cười gượng.
Chu Nghĩa Giác biết Viên Đại Đầu rất chờ mong buổi họp mặt đêm nay, tuy rằng tâm tình rất khó chịu, nhưng cậu vẫn kiệt lực ngăn chặn tính tình nóng nảy của mình, chịu đựng mà không nổi đóa.
Viên Hạo Quân khúm núm, dời bước đến phía sau cậu, tiểu tức phụ đẩy cậu đi về phía trước, chọn một vị trí cách Lục Trì Châu xa nhất ngồi xuống.
"Tiểu Chu Chu, chúng ta ở lại một giờ, một giờ sau liền rời đi." Viên Hạo Quân dựng thẳng một ngón tay, lắc lắc.
Chu Nghĩa Giác nhíu mi tâm, hừ lạnh một tiếng: "Tùy cậu."