[Hệ thống, hệ thống ơi, chồng tôi có phải sắp chuẩn bị tổng tấn công tôi rồi không? Anh ta có phải sắp bạo hành gia đình không? Tôi có nên lưu lại bằng chứng rồi kiện ly hôn không?]
[Hai người chưa đăng ký kết hôn]
[Ờ ha, vậy luật pháp không bảo vệ tôi được sao?]
[Tôi đề nghị cô nên đọc một số sách liên quan đến luật pháp]
[Thôi được rồi]
Lúc Hoắc Tĩnh Xuyên đi ra, Bạch Cảnh Nhan đang ngồi trên giường cười ngây ngô, vẻ mặt bất lực.
[Trời ơi, góc chết của chồng tôi cũng đẹp trai quá đi]
[Chồng tôi thật tuyệt vời]
[Chồng tôi quả là tác phẩm được Nữ Oa tỉ mỉ điêu khắc, thật là mãn nhãn]
Huyệt thái dương của Hoắc Tĩnh Xuyên giật liên hồi, anh bị thần kinh à? Sao lại đi cưới một đứa ngốc nghếch như vậy chứ?
[Thôi xong, tiêu đời rồi.......]
Hoắc Tĩnh Xuyên nhắm mắt, hít sâu thở ra, cố gắng che chắn những suy nghĩ trong đầu cô, rồi trực tiếp cúi xuống…
Năm phút đầu tiên là tiếng kêu của chuột chũi, năm phút sau là tiếng khỉ kêu la om sòm, sau đó là tiếng khóc nức nở!
Cuối cùng Hoắc Tĩnh Xuyên cũng bùng nổ, anh muốn trả hàng.
---
Từ ngày sang đêm, từ đêm sang ngày, hai người đánh nhau đến mức phá nát cả căn phòng.
Thắng thua không quan trọng, quan trọng là Bạch Cảnh Nhan đã trốn tiết học đầu tiên của năm học.
Chuyện này gây ảnh hưởng rất lớn, lớn đến mức vừa bước vào lớp đã bị lôi lên bục giảng dạy thay giáo viên.
Viên Thiên Cương, giáo sư của Đại học Y khoa Kinh Đô, viện trưởng của Bệnh viện Tổng hợp Kinh Đô, nổi tiếng là nghiêm khắc, ông có chút bất mãn với nữ sinh vắng mặt ngay buổi học đầu tiên này.
"Sinh viên Bạch, hiệu trưởng nói kiến thức y học của em rất vững chắc, tiết này em dạy đi, tôi nghe thử."
Hôm nay Bạch Cảnh Nhan cố tình mặc váy dài, nếu không mọi người sẽ thấy đôi chân cô đang run rẩy, chết tiệt, đứng ở đây thôi cũng đã dùng hết sức lực của cô rồi.
Tên chó chết Hoắc Tĩnh Xuyên ra tay thật mạnh, cô đã từng tập boxing mà còn không đánh lại anh ta, thật lo anh ta gϊếŧ vợ!
Các sinh viên phía dưới thấy cô đỏ mặt, liền xì xào bàn tán.
"Nghe nói cô ấy bị buộc thôi học năm hai, rồi lại chọn lại ngành."
"Tôi còn nghe nói cô ấy kết hôn khi còn rất trẻ, là hôn nhân do gia đình sắp đặt."
"Tôi nghe nói chồng cô ấy hơn cô ấy rất nhiều tuổi."
"Tôi còn nghe nói chồng cô ấy là tổng giám đốc của tập đoàn Hoắc thị."
.......
Bạch Cảnh Nhan cười khẩy, các người nghe được nhiều chuyện thật đấy.
"Sinh viên Bạch, mau giảng bài đi."
Bạch Cảnh Nhan nhìn những ánh mắt chờ xem trò cười phía dưới, cô bình tĩnh, ném sách xuống. "Chúng ta đều biết y học lâm sàng rất phức tạp, điểm phức tạp đầu tiên chính là nó bao gồm rất nhiều môn học, giải phẫu học, ngoại khoa và nội khoa, mô học và phôi thai học... vật lý y tế, và bài học hôm nay chúng ta sẽ học về mô học và phôi thai học."
Việc học thuộc lòng những thứ này khi không có sách cũng tốn không ít công sức, ông lão đeo kính gật đầu hài lòng. "Sinh viên Bạch nói rất tốt, môn học này tôi không định dạy theo thứ tự, các em đều là sinh viên đại học rồi, yêu đương là chuyện thường tình, tôi cũng không phải người cổ hủ, nhưng với tư cách là một giáo viên, tôi vẫn muốn dạy cho các em một bài học sinh học chưa muộn, sinh viên Bạch, em trực tiếp giảng về quá trình phát triển cơ bản của phôi thai đi."
[Phải giảng bài này sao? Có cần giảng giải chi tiết về quá trình hình thành phôi thai không?]
"Sinh viên Bạch đừng ngại, họ đều là người trưởng thành rồi, trước đây tôi cũng nghĩ học sinh sẽ ngại nên không giảng ngay từ đầu năm học, sau đó có một nữ sinh rất xuất sắc vì mang thai ngoài ý muốn đã áp dụng phương pháp sai lầm dẫn đến tử vong."
Nếu đã vậy thì cô không khách sáo nữa, không phổ cập tri thức cho đám nhóc này tường tận thì cô không mang họ Bạch.
"Vâng thưa thầy Viên, các bạn học, hôm nay chúng ta sẽ học trước nội dung từ chương 18 đến chương 21, hãy nghe giảng chăm chú, đừng hỏi trọng tâm trước khi thi, y học toàn là trọng tâm, lúc thi các bạn thấy nội dung quá nhiều, khi đi lâm sàng, các bạn sẽ thấy nội dung trong sách quá ít, ngay cả những chữ nhỏ trong sách cũng sẽ trở thành trọng tâm chết người trong lâm sàng."
Vì là hai lớp học chung trong một phòng học lớn, nên sáu mươi người đã từ chỗ xem trò cười ban đầu trở nên nghiêm túc, ai nấy đều lật đến chương 18 và cầm bút lên.
Viên Thiên Cương rất hài lòng, ông có thể yên tâm ngủ rồi.
Bạch Cảnh Nhan liếc nhìn, haiz, lớn tuổi rồi còn lên bàn mổ, không sợ đột tử sao?
Các sinh viên nghe giảng say sưa, Bạch Cảnh Nhan giảng đến chỗ hào hứng còn kể thêm một vài ví dụ: "Như mọi người đã biết, chúng ta là một xã hội có tính bao dung rất cao, vì vậy có rất nhiều nhóm yêu đương khác nhau xuất hiện."
"Tôi không kỳ thị họ, tôi chỉ muốn nói rằng, hệ sinh dục của các bạn thực sự rất mong manh, những trường hợp nhiễm trùng do nhét dị vật thường xuyên xảy ra, tôi đã gặp một trường hợp, vì nhất thời hứng thú, đã nhét ống thép vào chỗ không nên động, làm thủng ruột, dẫn đến nhiễm trùng vi khuẩn, cuối cùng gây viêm cơ tim ác tính, rất tiếc, không cứu được."