Bởi vì nhà nghèo, Tưởng Tiểu Nhất gần 20 tuổi vẫn chưa gả ra ngoài. Sau đó, đại thẩm giới thiệu cho cậu một mối hôn nhân với nhà họ Lưu ở thôn bên cạnh. Kết quả là cuộc hôn nhân không thành mà còn trở …
Bởi vì nhà nghèo, Tưởng Tiểu Nhất gần 20 tuổi vẫn chưa gả ra ngoài. Sau đó, đại thẩm giới thiệu cho cậu một mối hôn nhân với nhà họ Lưu ở thôn bên cạnh. Kết quả là cuộc hôn nhân không thành mà còn trở thành trò cười. Người trong thôn khuyên cậu: "Làm người phải thực tế, đừng có mắt cao hơn đầu. Nhà họ Lưu giàu có như vậy, làm sao họ có thể để mắt đến ngươi chứ. Ta thấy cái tên nhà họ Lục cũng không tệ, tuy đã hơn 40 tuổi bị què chân..."
Tưởng Tiểu Nhất đuổi những người đó ra khỏi nhà. Trong lúc chán nản, cậu bỗng phát hiện ra con gấu con mà mình nhặt được ở núi có thể biến hình. Sau khi biến hình, trông... anh tuấn, đĩnh đạc, đẹp trai khiến cậu mê mẩn.
Cậu chưa từng thấy một chàng trai nào đẹp trai như vậy trong vòng mười dặm quanh đây.
Tưởng Tiểu Nhất không khỏi động lòng, cẩn thận chăm sóc hắn. Nhưng kết quả chàng trai đó lại nói: "Huynh đệ à, không lừa ngươi, người và yêu khác đường mà! Xin ngươi, hãy tha cho ta đi."
Nhưng làm sao có thể tha được.
Tưởng Tiểu Nhất muốn gả cho hắn.
Sau đó, người trong thôn thấy cậu cưới được một chàng rể ở rể, đẹp trai thì đẹp trai, nhưng khi vác cuốc theo Tưởng Tiểu Nhất đi làm đồng, chưa tới ruộng đã ngất xỉu vì mệt, Tưởng Tiểu Nhất còn phải cõng hắn về.
Mọi người âm thầm lắc đầu, đều cảm thấy chàng trai mà Tưởng Tiểu Nhất cưới về thật vô dụng. Một người đàn ông như vậy, có ích gì chứ, còn không bằng lấy tên họ Lục lúc trước, tuy người ta già hơn một chút, nhưng ít ra còn có thể làm việc kiếm cơm ăn. Chắc chắn trong tương lai Tưởng Tiểu Nhất sẽ hối hận.
Không lâu sau, Tưởng Tiểu Nhất có thai.
Chàng trai đó mỗi bữa đều mua thịt cho cậu ăn, còn biến tấu các món ăn, mùi thơm của thịt bay khắp thôn. Hắn không để cậu làm bất cứ việc gì, yêu thương cậu hết mực.
Người trong thôn ghen tị nói: "Có gì đâu, tỷ tỷ ta còn lấy được một người đọc sách kia kìa! Nghe nói đã thi đỗ Đồng sinh* rồi. Chồng của Tưởng Tiểu Nhất chỉ biết làm việc bán bánh bao, bán thịt nướng, bán chân vịt cổ vịt, thật sự không thể so được với tỷ tỷ của ta."
*Thời Minh Thanh gọi học trò chưa thi tú tài hoặc chưa đậu kỳ thi tú tài.
Kết quả là quan binh gõ chiêng đồng vào thôn, dừng lại trước cửa nhà họ Tưởng.
Người trong thôn: "Chàng rể nhà họ Tưởng phạm tội à? Sắp bị bắt à?"
"Không phải! Chồng của Tưởng Tiểu Nhất đã thi đỗ Tú tài."
Người trong thôn: "..."
Tưởng Tiểu Nhất ngồi trên ngưỡng cửa, nhìn Bạch Tử Mộ đang giặt tã cho hai đứa con, trong lòng thật sự có chút hối hận.
Hối hận vì đã không sớm gặp được chồng mình.
****
Bạch Tử Mộ là một yêu tinh gấu trúc, tu luyện ba trăm năm mới có thể hóa thành hình người.
Một ngày nọ, hắn đi dạo sở thú, thấy những người anh em đang nằm trong l*иg ăn măng, măng vừa tươi vừa non mơn mởn, hắn vô cùng ghen tị.
"Người anh em, măng này ngon không?"
"Vừa mới vận chuyển từ Tứ Xuyên đến, còn tươi lắm, đương nhiên là ngon rồi!"
Bạch Tử Mộ nghe xong, đêm đến trời vừa tối đã bay về Tứ Xuyên, kết quả trên đường bị sét đánh, hóa về nguyên hình, mơ mơ hồ hồ đến một thế giới khác, được một tiểu ca nhi cứu.
Bạch Tử Mộ cảm kích trong lòng, nhưng vô tình phát hiện tiểu ca nhi này lại có ý đồ không trong sáng với mình, khi tắm cho hắn luôn sờ mó vào chỗ bên dưới.
Bạch Tử Mộ: "Yamete, dừng lại đi! Người và yêu khác đường, chúng ta sẽ không có kết quả đâu."
Chàng trai không nghe lời khuyên, vẫn tiếp tục tiến tới gần hắn, thậm chí còn ép hắn vào tường trên giường.
Mắt thấy khó giữ được sự trong trắng~
Bạch Tử Mộ: "Pháp Hải, Pháp Hải, ngươi mau đến đây! Ngươi mau đến bắt ta vào tháp Lôi Phong đi! Hu hu, ta không sống nữa ~"
Gấu trúc mỗi ngày ngoài thời gian ăn uống, phần lớn thời gian còn lại đều trải qua trong giấc ngủ.
Bạch Tử Mộ đã quen lười biếng, cho đến một năm sau khi chàng trai sinh cho hắn hai chú gấu trúc con, lũ trẻ luôn khóc òa vì đói.
Bạch Tử Mộ không nỡ lòng, vì vợ con mà phải cố gắng, sách phải đọc, tiền phải kiếm, công việc cũng phải làm, cuộc sống ăn bám đã không còn nữa.
Bạch Tử Mộ: "Thế này thì hay rồi, sau này quầng thâm chắc sẽ càng đậm hơn."
Hướng dẫn đọc:
1: Văn trồng trọt chính quy, nam chính xuyên không sau đó hóa hình lần nữa, pháp lực mất hết, chỉ là một người đàn ông xuyên không bình thường, không liên quan đến tu tiên, pháp thuật và các yếu tố khác.
2: Chậm nhiệt, gia đình nhỏ.
Hay