Tô Lãnh Nguyệt đang quay quảng cáo cho một nhãn hiệu.
Đúng lúc đó, còn có một đội ngũ đang quay chụp cảnh cô quay quảng cáo.
Hai năm qua, Tô Lãnh Nguyệt là ngôi sao sáng mới nổi, ngoại hình cũng không đặc biệt lộng lẫy, nhưng rất xinh đẹp, cũng rất đa năng, tóm lại có thể hóa trang được nhiều kiểu, có thể đóng được đủ loại vai, bông hoa trắng nhỏ ngây thơ, hoa khôi xinh đẹp, quý phi kiêu căng, cô đều đã từng diễn qua.
Danh tiếng cũng không tệ, sự nghiệp vững vàng tăng lên từng bước.
Tuy nhiên chuyện mà khiến cho độ nổi tiếng của cô tăng cao có lẽ chính là bởi vì chuyện tình cảm giữa cô cùng với Giang Vân Cẩn. Giang Vân Cẩn đã nhiều lần đạt được danh hiệu vua màn ảnh, từ thần tượng chuyển mình trở thành diễn viên vô cùng thành công, danh tiếng tồn tại cùng với thực lực.
Người yêu đương cùng với anh ta cũng được truyền thông đề cao hơn rất nhiều.
Bởi vậy cũng có rất nhiều tài nguyên.
Mấy hôm nay cô ta cũng nhận được một chương trình giải trí về phong cách sống, ghi lại cuộc sống của cô ta trong ba ngày.
Trong ba ngày nay, camera sẽ luôn đi theo cô ta.
Ngày hôm nay cô ta đã hẹn trước với Giang Vân Cẩn từ buổi sáng, sau khi chụp xong quảng cáo vào buổi chiều, cô sẽ quay trở về ăn cơm tối cùng với anh ta, thuận tiện đi xem phim của Giang Vân Cẩn, quảng cáo sớm cho bộ phim.
Vì lý do này, Giang Vân Cẩn đã đặc biệt yêu cầu đoàn làm phim cho nghỉ một ngày.
Chẳng qua quảng cáo này vẫn không được thuận lợi.
Vốn dĩ đã chụp xong từ sớm, thế nhưng không biết vì sao, bên phía camera lại làm lỗi nhiều lần, cho nên vẫn chờ đợi tới bây giờ.
Cũng may tính tình của Tô Lãnh Nguyệt cũng tốt, không oán trách nửa câu, tiếp tục quay chụp, mãi cho đến một lần cuối cùng, camera cũng cảm thấy hài lòng nói: “Ok! Rất hoàn mỹ, chị Tô thực sự là con cưng của ống kính.”
Nhϊếp ảnh gia cười xòa: “Vất vả cho cô rồi.”
“Không sao.” Tô Lãnh Nguyệt xua tay nói: “Cũng bởi vì hiệu quả của quảng cáo.”
Nếu như đã chụp xong thì có thể rời đi rồi, Tô Lãnh Nguyệt dẫn đội ngũ của tổ chương trình rời đi. Đội ngũ của tổ chương trình đã xem hết toàn bộ quá trình quay chụp nhàm chán, kích động nói: “Oa, cuối cùng cũng kết thúc.”
“Tính tình của Tô Tô thật là tốt, không hổ là người chuyên nghiệp.”
“Ha ha ha, nhưng tôi thích xem chuyện tình cảm hơn, sắp được nhìn thấy anh Giang rồi, lại còn được thấy cảnh hai người ăn cơm tối nữa.”
“Có phải anh Giang buồn chán đang ngồi chơi game hay không? Ha ha ha, không có bà xã ở đây, không có chuyện gì làm.”
Đoàn xe đi thẳng tới khách sạn của đoàn làm phim.
Tô Lãnh Nguyệt dẫn theo chuyên viên quay phim đi thẳng tới căn phòng của Giang Vân Cẩn, vừa mới đi tới cửa bỗng nhiên nghe thấy hình như ở bên trong có động tĩnh, còn có giọng của một cô gái.
Cô ta vô ý thức siết chặt tấm thẻ phòng, dường như lúc này trong lòng đã có đáp án, cô ta nhất thời kinh ngạc không dám mở cửa.