Đống tinh thể muối này cũng không thể trực tiếp ăn, cần mang về loại bỏ tạp chất trong đó xong mới có thể để cho người ăn được.
Cho dù là như thế, nhiều tinh thể muối như vậy chiết xuất ra cũng đủ cho cô ăn trong một thời gian rất dài.
Hai con cá nướng, cô ăn một con, một con khác bị rắn lớn trực tiếp nuốt chửng luôn không thèm nhai.
Đi tới đi lui đến hồ nước mặn cũng mất thời gian gần một ngày trời, cuối cùng một người một rắn ăn xong hai con cá thì trở về, như vậy tính ra ngày hôm nay cũng đã sống quá mức xa xỉ rồi.
Sau khi trở về, rắn lớn không trực tiếp mang Sơ Niệm trở về hang, mà lại đi ra phía mặt sau của hang.
Lần đầu tiên Sơ Niệm nhìn thấy toàn cảnh thác nước, từ trên núi đổ xuống trông giống như một tấm màn che khổng lồ, tiếng nước ào ào ầm vang không ngừng, đổ xuống ven hồ nước bên dưới.
Rắn lớn đặt cô trên một tảng đá cực lớn, Sơ Niệm mới từ trên thân rắn lớn đi xuống chợt phát hiện một chuyện.
Trên lớp vảy màu vàng sạch sẽ xinh đẹp của rắn lớn xuất hiện rất nhiều vết gợn lấm tấm màu trắng với hình dạng bất thường, giống như bệnh sởi ở con người, che kín toàn thân của nó.
Sau khi chui vào hồ nước, rắn lớn lập tức bơi đến trong thác nước lăn lộn vài vòng, đến lúc đi ra, những gợn lấm tấm trên thân đã hoàn toàn biến mất.
Sơ Niệm bừng tỉnh đại ngộ, dấu vết vừa nãy hẳn là sau khi bơi vào hồ bị dính nước mặn, nước muối bị bay hơi đọng lại thành các vệt muối.
Có lẽ chính bởi vì như vậy nên rắn lớn mới kháng cự hồ nước mặn, nó không thích cảm giác bị muối dính lên da, cũng không muốn lớp vảy sạch sẽ của mình bị bẩn.
Rắn lớn bơi qua bơi lại bên trong hồ nước, Sơ Niệm thấy nó chơi vui vẻ, cũng cởi đôi giày thể thao của mình ra để đến chỗ nước không thể bắn đến, xắn ống quần da thú lên, dùng ngón chân trắng muốt thử thử nhiệt độ nước, xác nhận không quá lạnh mới đi xuống chỗ nước nông.
Bên cạnh mấy tảng đá chỗ nước nông có rất nhiều ốc bươu, nhìn qua cũng khá to béo. Bản năng ăn hàng khiến cho cô không cách nào buông tha mỹ thực dâng đến miệng được.
Cô tay đỡ dựa vào bên tảng đá lớn để tránh việc bị té ngã do dẫm phải đá trơn trượt dưới làn nước, tay kia thì bắt lấy mấy con ốc đang bám vào thành tảng đá ném lên bờ, một lát nữa lên bờ có thể tìm thứ gì đó đựng chúng mang về để tối ăn.
Có muối, vậy cái gì cũng đều có thể nấu ra càng nhiều hương vị. Thậm chí cô đã tưởng tượng ở trong đầu các món ngon với đủ các loại khẩu vị chua cay, món cay ngọt, siêu cay vân vân.
Trong lúc cô đang vui vẻ mò cua bắt ốc, đột nhiên có nước từ trên cao bắn đến, giống như giọt mưa rơi xuống cạnh thân thể cô.
Sơ Niệm quay đầu nhìn, thấy rắn lớn đang ở phía sau cô cách không quá xa, cái đuôi thi thoảng đong đưa, bắt chước động tác của cô, thậm chí còn giúp cô cùng nhau nhặt ốc.
Nghe nói động vật đều có năng lực bắt chước động tác của con người, càng là động vật có trí thông minh cao thì năng lực bắt chước càng mạnh.
Cô đã sớm nhận ra rắn lớn luôn quan sát mọi hành động của cô, thậm chí còn cố ý bắt chước hành động của cô, rất nhiều lúc còn có thể học rất ra dáng luôn nha.
Sơ Niệm thử một chút, dùng tay vốc một ít nước hất về phía thân thể của nó.
Rắn lớn không chút nhúc nhích, dường như nó cũng biết không có gì cần tránh cả.
Trong ý thức của nó, loại động tác này của Sơ Niệm không có chút tính công kích nào, không thể gây thương tổn cho nó, cho nên không cần trốn tránh.
Sơ Niệm lại hất nước lên nó thêm vài lần nữa, nó dường như mới nhận ra đây là một trò chơi, vươn cái chóp đuôi bị dính chút nước hất về phía cô.
Khi cô còn tưởng nó sẽ vẫn hờ hững bất động, nó rốt cuộc cũng học được.