Chương 16

Vân Sở Mạn lúc này mới thoát khỏi trạng thái lơ lửng nửa người.

Cô duỗi tay ôm lấy hai đứa nhỏ, cười nói: “Mẹ biết Tiểu Quyển và Tiểu Thư rất gan dạ, là mẹ nhát gan, buổi tối tối quá nên mẹ không dám ngủ một mình, cho nên tối nay hai đứa ngủ cùng mẹ được không?”

Vân Thư nằm ở giữa xấu hổ gật đầu: “Dạ.”

Vân Quyển nhìn thoáng qua tay Vân Sở Mạn đặt trên bụng mình, bàn tay nhỏ chậm rãi nắm lấy ngón trỏ của cô, lúng túng nói: “Con, con sẽ bảo vệ hai người.”

“Cảm ơn Tiểu Quyển Tiểu Thư, hai đứa giỏi quá!”

Vân Sở Mạn thoải mái, ôm hai bánh bao nhỏ quả nhiên không cô đơn nữa! Cô cười nói: “Ngủ ngon nha bảo bối.”

Hai mắt Vân Quyển và Vân Thư sáng lên, cảm thấy phấn khích vì cũng chờ được cơ hội.

Hai đứa bé đồng thanh nói: “Chúc mẹ ngủ ngon.”

Rồi lại nói với nhau:

“Em gái ngủ ngon.”

“Anh trai ngủ ngon.”

Vân Sở Mạn cảm thấy hai đứa rất đáng yêu, vui vẻ ôm lấy bọn trẻ, dần dần chìm vào giấc ngủ.

Vân Quyển và Vân Thư an tĩnh nằm bên cạnh cô nhưng vẫn không ngủ.

Hai đứa bé đều biết hôm nay mẹ rất lạ kỳ, cũng biết có thể là vì ghi hình.

Nhưng bọn họ không có cách nào từ chối mẹ cười với bọn họ, dắt tay, chúc ngủ ngon rồi còn ôm bọn họ đi ngủ.

Vân Thư tới gần lỗ tai Vân Quyển nói nhỏ: “Anh ơi, nếu mẹ cứ thế thì tốt quá.”

Vân Quyển ừ một tiếng, cậu bé cũng hy vọng mẹ có thể như vậy, thế thì bé và Tiểu Thư có thể không cần cha luôn.

Một lớn hai nhỏ ngủ trên một cái giường đơn, mặc dù đông nhưng lại an tâm, cuối cùng hai đứa bé cũng chìm vào giấc ngủ.

Trong phòng livestream vang lên tiếng hít thở nhẹ nhàng, tối đen chỉ có thể thấy mơ hồ ba người ôm nhau nhưng lúc này còn náo nhiệt hơn cả ban ngày.

[A a, nhà ba người này đều đáng yêu!]

[Từ nhóm lông xù bên cạnh tới đây, quả nhiên nhóm dạy trẻ vẫn ấm áp.]

[Tôi từ bên nhóm hào môn tới, vẫn là hai đứa nhỏ loài người dễ chữa khỏi, lọt hố rồi.]

[A a a a, lập nhóm đi trộm nhóc con thôi!]

[Tôi tôi, tôi cũng muốn có nhóc con ôm ngủ, cảm giác như thế sẽ không mất ngủ nữa.]

Tổ chương trình thức đêm thấy tỷ lệ xem phòng livestream của Vân Sở Mạn tăng lên, trong phút chốc tinh thần trở nên phấn khích.

Trợ lý nhỏ không thể tin nói: “Như thế cũng được à?”

Lý Nhu Phi mang đôi mắt thâm quầng đứng chống nạnh cười to: “Ha ha ha, Vân Sở Mạn không tệ, không cần hướng dẫn đã biểu hiện tốt nhân vật mà tôi thiết lập cho.”

Anh ta nói với trợ lý: “Chờ chương trình quay xong, cậu dựa theo cát-xê của Tiểu Vân Quyển rồi đưa cho Tiểu Vân Thư ít phí, đảm bảo cả nhà ba người họ đều xuất hiện trên chương trình.”

“Vâng.” Trợ lý nhỏ gật đầu, vừa viết vào ghi chú vừa tò mò hỏi: “Tiểu Vân Thư cũng đáng yêu mà, sao lúc trước Vân Sở Mạn không nói tới?”

Lý Nhu Phi trầm ngâm một lát: “Đừng hỏi nhiều, nói với thợ quay phim quay nhà Vân Sở Mạn đừng cố ý quay vào mặt Tiểu Vân Thư.”

Trợ lý nhỏ ngẩn người, cuối cùng cũng phản ứng lại, cậu ta kinh ngạc nhìn về phía Lý Nhu Phi, vật mà đạo diễn nhà mình lại có lương tâm! Vấn đề này mà lại buông tha?

“Dặn tổ khác quay thêm cảnh cãi nhau của Vương gia nhiều chút! Còn về Vân gia, tốt nhất có thể đào ra bí ẩn hào môn!” Lý Nhu Phi phấn khích chà xát hai tay.

Trợ lý nhỏ thở ra một hơi, đây mới là đạo diễn cậu ta biết, lương tâm bộc phát quả nhiên là hiện tượng ngẫu nhiên!