Nhưng cuối cùng anh lựa chọn đồng ý.
Giúp đỡ Dung Giản bắt đầu một lần nữa, cho dù không hoàn thành nhiệm vụ, ít nhất cũng không ảnh hưởng gì với Dung Giản.
"Nếu tao không hoàn thành nhiệm vụ thì có bị trừng phạt không?"
"Có, nếu anh không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị xóa khỏi thế giới này, nhưng bởi vì muốn bồi thường cho anh, tôi có thể đổi anh đến thế giới khác làm nhiệm vụ khác."
Phó Thăng Đình bình tĩnh gật đầu.
Cho dù là bị xóa bỏ, hay là đến một thế giới khác, đối với anh mà nói đều không có gì đáng sợ.
Sau khi anh bị đổi thân phận vẫn bị mẹ kế ngược đãi, thật vất vả lăn lộn từ dưới đáy xã hội, trở thành Tổng giám đốc công ty niêm yết, lại bởi vì mệt mỏi mà trong lúc lái xe dẫn đến tai nạn xe cộ.
Thật ra chỉ có Phó Thăng Đình tự mình biết, vụ tai nạn của anh hoàn toàn không phải bởi vì anh lái xe trong lúc mệt mỏi.
Bởi vậy anh đã nhìn thấu bản chất con người, anh không tin tưởng bất kỳ kẻ nào nữa, điều này có nghĩa là anh sẽ không dễ dàng yêu bất cứ ai, lại càng không có vướng bận gì.
Cho dù thật sự bị tiêu diệt.
Trong phòng bệnh bác sĩ thỉnh thoảng lật lật mí mắt của anh, xác nhận tình trạng hiện tại của anh.
Chỉ chốc lát sau, cha mẹ đang nghỉ phép ở nước ngoài của anh cũng chạy tới.
Phó Thăng Đình thở phào nhẹ nhõm, ít nhất trước khi có thể mở miệng nói chuyện, không bị Dung Giản coi là thằng cha khốn kiếp kia mà gϊếŧ chết.
Sau khi cờ bác sĩ tuyên bố mình thoát khỏi nguy hiểm, ánh mắt của anh bắt đầu ở xung quanh phòng bệnh tìm kiếm bóng dáng Dung Giản.
Chỉ tiếc Dung Giản hình như đã biến mất.
Phó Thăng Đình đoán có lẽ cậu biết mình tỉnh lại, nên đã sợ hãi trốn đi.
Nhưng chắc chắn cậu không ngờ được là, đây mới là chuyện Phó Thăng Đình lo lắng nhất.
"Dung Giản đâu?" Phó Thăng Đình rất cố gắng hỏi ra ba chữ này.
Mẹ anh ở vừa dùng khăn lông lau mặt cho anh, vừa đau lòng nói: "Lúc trước có phải con thường chê Dung Giản không nghe lời, đăng ký cho Dung Giản học lớp hôn nhân Omega không? Nó được đưa đi học rồi."
"Lớp hôn nhân?"
Theo trực giác của Phó Thăng Đình đó không phải là nơi tốt gì, làm cho anh nhớ tới lớp nam đức lớp nữ đức chỉ xuất hiện trong phim truyền hình.
Là nơi chuyên thao túng người khác.
Phó Thăng Đình lấy được bồi thương đầu tiên từ chỗ hệ thống, kỹ năng phục hồi sau khi bị bệnh nặng.
Bệnh vốn phải mấy một tháng thậm chí nửa năm mới chuyển biến tốt đẹp, lại có thể khỏi bệnh chỉ trong ba ngày.
Anh không khỏi kinh ngạc dưới sự kỳ diệu của hệ thống.
Vì vậy, anh không để ý đến sự phản đối của cha mẹ và bác sĩ, cho dù còn ngồi xe lăn, cũng phải nhờ trợ lý đưa anh đến lớp dạy hôn nhân Omega.
Anh muốn đích thân đến đón Dung Giản về.
Không lâu sau Phó Thăng Đình đã đến dưới lầu một tòa nhà văn phòng cao gần trăm tầng. Vừa mới đến cửa, đã bị biểu ngữ và khẩu hiệu khổng lồ trước cửa làm chấn động.
"Đánh không chống trả, mắng không cãi lại, A Tôn O Ti, lúc nào cũng ghi nhớ."
"Đây rốt cuộc là phong kiến chó má gì vậy?"
Phó Thăng Đình khó có thể tưởng tượng một xã hội văn minh trình độ cao với khoa học kỹ thuật còn tiên tiến hơn thế giới nguyên thủy lại có sự phân biệt đối xử như vậy.
Anh không khó tưởng tượng tình cảnh lúc này của Dung Giản.
Nếu đổi lại là anh, đừng nói là ngây người ở loại địa phương ghê tởm này ba ngày, nửa ngày thôi sẽ điên mất.
Nghĩ tới đây, anh vội vàng bảo trợ lý đẩy anh vào trong.
Không đợi Phó Thăng Đình đi vào trong phòng học của Dung Giản, anh đã gặp phải một trong những người bạn ất ơ của nguyên chủ Phó Sinh Đình - Lục Đông Hưng.
Phó Thăng Đình có một số ký ức, Lục Đông Hưng cũng đưa Omega của mình đến đây học.
Cái nơi tồi tệ này là do bạn chung của họ mở.
Ba ngày nay mỗi lần Phó Thăng Đình nghĩ đến vài chuyện liên quan đến nguyên chủ, đều khó chịu muốn đội quần.
Bởi vì không ai quan tâm nguyên chủ đã làm chuyện xấu gì, mọi người chỉ biết do Phó Sinh Đình làm.
Nhờ nguyên chủ ban tặng, kiếp trước gia cảnh của anh rất nghèo khó, cha anh là một kẻ nghiện rượu, mẹ kế bạo lực.
Cũng may anh vẫn cố gắng tiến bộ, chính trực ưu tú, hoàn toàn không có khả năng kết giao với những người bạn không có nhân tính như vậy.
Bởi vậy không đợi Lục Đông Hưng mở miệng quan tâm sức khỏe Phó Thăng Đình, Phó Thăng Đình đã lên tiếng trước nói với Lục Đông Hưng: "Từ giờ trở đi, khi gặp nhau, chúng ta sẽ coi như không quen biết nhau."
Nói xong, anh phóng khoáng khoát tay, để trợ lý đẩy mình tiếp tục đi về phía trước.
Anh cảm thấy rằng lời nói cắt đứt quan hệ gay gắt như vậy cho dù Lục Đông Hưng không thông minh lắm, cũng nên nghe hiểu được.
Lục Đông Hưng vốn dĩ còn muốn đến bệnh viện thăm Phó Thăng Đình, nhưng bị Phó Thăng Đình nói như vậy, còn tưởng rằng Phó Thăng Đình đang nói đùa với hắn.
Dù sao hai người bọn họ cấu kết với nhau làm việc xấu, quan hệ vẫn không tệ.
Hắn vội vàng đuổi theo hỏi chuyện Phó Sinh Đình đã đồng ý trước đó.
Mà lúc này, Phó Thăng Đình đúng lúc nhìn thấy Dung Giản đang quỳ bên ngoài phòng học.
Còn có mấy Omega cũng giống Dung Giản đều đang quỳ gối trên mặt đất xi măng lạnh lẽo, trên tay bọn họ còn giơ biểu ngữ nhỏ, bên cạnh có người cầm máy chích điện nhìn bọn họ.
Thỉnh thoảng bắt bọn họ hô to chữ trên biểu ngữ nhỏ.
Dòng chữ trên tấm biểu ngữ nhỏ viết: Tôi không nghe theo dạy bảo, tôi là Omega đê tiện thấp kém.
Biểu ngữ này không biết Dung Giản đã giơ bao lâu, bởi vì cánh tay của mình đau nhức nên mồ hôi chảy ra trên trán, nhưng vẫn bướng bỉnh cắn môi không chịu lên tiếng.
Bởi vì bị tra tấn như thế, trên mặt vốn dĩ đã tái nhợt, giờ phút này càng trắng bệch như tờ giấy.