Chương 30

Ngược lại, Mạnh Linh rất lạc quan, “Không sao đâu, ta còn trẻ mà, ta tin là nhất định sẽ có cơ hội chữa khỏi linh căn của ta.”

Nàng nhìn về phía Mạc Cửu Vi.

Nàng biết, có Mạc Cửu Vi ở đây, lời này nhất định sẽ có khả năng thực hiện được.

Không hiểu sao, nàng vô cùng tin tưởng, nếu nói trên thế giới này thật sự có người có thể giúp nàng tu bổ linh căn, để cho nàng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, vậy người này nhất định là Mạc Cửu Vi!

“Nhất định rồi!”

Mọi người cũng tán đồng gật đầu.

Đó là điều đương nhiên rồi, có tiểu sư muội Cửu Vi ở đây, dường như mọi khó khăn đều sẽ không còn là khó khăn nữa.

Hiện tại không giải quyết được, chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.

Lúc chia Dục Linh Thủy, từ trong bình ngọc rót ra, dùng linh khí bao lấy một giọt Dục Linh Thủy, sau đó cẩn thận đưa vào trong miệng.

Khác với đan dược là vật “nhân tạo”, linh khí trong đan dược mà tu sĩ có thể hấp thu được chỉ có một phần, mà không phải là toàn bộ, nhưng Dục Linh Thủy lại có thể được cơ thể hấp thu toàn bộ, mà không lãng phí một chút nào.

Mọi người sau khi uống Dục Linh Thủy xong liền thừa thắng xông lên, vội vàng ngồi xuống luyện hóa cỗ linh khí mới được đưa vào này.

Kỷ Thanh Thanh mở mắt ra, thở ra một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái, tai thính mắt tinh, ngay cả đầu óc cũng trở nên minh mẫn hơn rất nhiều.

“Quả nhiên là linh vật! Quả nhiên rất hữu dụng!” Nàng cảm thán nói.

Những người khác cũng đều khen ngợi không ngớt.

Mọi người đều giống nhau, căn bản chưa từng dùng qua bao nhiêu thứ tốt. Loại linh vật đắt đỏ này nếu không phải là tự mình có được, e rằng cả đời cũng không dùng được một giọt.

Mà đồ tốt chính là ai dùng người đó sẽ biết ——

Quả nhiên là bất phàm!

“Ta có thể dùng thêm hai giọt nữa được không?” Lưu lão đầu đột nhiên lên tiếng, trong mắt lóe lên tia sáng, “Sau khi ta uống vào thì cơ thể dường như có chút dị thường, nhưng vẫn chưa đủ… Hai giọt kia cứ coi như là ta mua, sau này ta có tiền nhất định sẽ trả lại.”

“Lưu sư thúc người nói gì vậy, cứ việc dùng là được rồi!” Hồ Tửu xua tay nói.

“Đúng vậy.”

Mọi người đều đã nghe lời Mạc Cửu Vi nói, biết tình hình của ông ấy, cũng hiểu một giọt là không đủ.

“Như vậy không được, người người đều là một giọt, sao ta có thể chia nhiều hơn được? Cứ quyết định như vậy đi, coi như ta nợ.”

Lưu lão đầu vung tay lên quyết định, sau đó mới cầm lấy bình ngọc lần nữa.

【Chờ đã, ta cũng muốn!】

【Còn có ta nữa!】

Mạc Cửu Vi sốt ruột, cũng bắt đầu vung tay.

Lưu lão đầu sửng sốt, nhìn về phía Mạc Cửu Vi, cố ý ra vẻ nghi ngờ, “Cửu Vi làm sao vậy, chẳng lẽ con cũng muốn uống cái này sao?”

“Như vậy không được đâu, muội ấy còn quá nhỏ, linh khí của Dục Linh Thủy quá mạnh, cơ thể của muội ấy làm sao có thể chịu đựng nổi!” Đỗ Nguyệt lo lắng hỏi, “Hay là giữ lại cho muội ấy đi, chờ đến khi nào muội ấy có thể tu luyện rồi hãy cho muội ấy dùng.”

Chia cho Mạc Cửu Vi là điều tất nhiên, chỉ cần nàng muốn, vậy cho nàng toàn bộ cũng không thành vấn đề.

Nhưng vấn đề là nàng còn quá nhỏ, còn chưa dẫn linh nhập thể, hiện tại hoàn toàn chính là phàm thai, dưới tình huống này mà mạo muội cho nàng uống Dục Linh Thủy thật sự có thể được sao?

Cũng không thể để xảy ra vấn đề rồi mới hối hận!

【Ta chịu được! Cơ thể này của ta linh căn rất tốt, chịu đựng được!】 Mạc Cửu Vi nói.

Linh căn rất tốt?

Mọi người nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng.

“Khụ, nếu đã như vậy, vậy thì thử xem sao?” Lưu lão đầu vuốt râu nói, “Chúng ta ở bên cạnh quan sát, nếu có gì bất thường thì sẽ ứng phó.”

Mọi người lúc này mới giả vờ miễn cưỡng gật đầu.

Lưu lão đầu trước tiên cho Mạc Cửu Vi uống một giọt Dục Linh Thủy, sau khi cho uống xong thì không lập tức cất bình ngọc đi, mà là thăm dò hỏi: “Một giọt liệu có đủ không?”