Chương 17

Để tiện cho các khách mời của chương trình có thể dễ dàng xem bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, màn hình hiển thị trong phòng khách được lắp đặt rất lớn, dù bình luận trôi qua nhanh chóng nhưng Mạnh Tứ Thanh vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

[Không thể nào, không thể nào, vừa rồi nữ số bốn đã bỏ qua nam số ba, đi thẳng đến hôn nữ số ba!]

[Ngày đầu tiên phát sóng đã làm lớn như vậy? Thú vị, tôi thích!]

[Nữ số bốn thanh lãnh vạn người mê, tu la tràng ô ô ô, tôi là thổ cẩu, tôi thích xem.]

[Bà trên kia xem kỹ một chút đi, rõ ràng đây là một mối tình tay ba: anh ấy yêu cô ấy nhưng cô ấy không yêu anh ấy mà lại yêu cô ấy.]

[Nam số ba có tình cảm với nữ số bốn, nhưng nữ số bốn chẳng thèm liếc anh ta một cái mà đi thẳng đến nữ số ba.]

[Hiểu rồi, nữ số ba, nhà thiết kế váy cưới, mới thực sự là người đứng đầu chuỗi thức ăn.]

:)))))

Đúng thế

Mạnh Tứ Thanh vô thức gật đầu đồng ý, nhận thấy ánh mắt của Tần Nguyệt, cô ho một tiếng để giảm bớt sự lúng túng, sau đó ngồi thẳng lên.

Tần Nguyệt nhẹ nhàng thu hồi ánh mắt, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào mặt Mạnh Tứ Thanh như một lời cảnh cáo.

Mạnh Tứ Thanh nghiêng đầu, giả vờ như không có gì xảy ra, trong lòng sóng ngầm cuồn cuộn.

[Tôi không quan tâm, nữ số ba và nữ số bốn tôi đều thích, nam số ba nhìn là biết tính tình không tốt, lần này tôi ủng hộ hoa bách hợp nở.]

[Nữ số bốn nhìn là biết là công, nữ số ba trông như tiểu tiên nữ, tiểu tiên nữ cần được yêu thương cẩn thận.]

[Rõ ràng tiên nữ trà xanh công còn thú vị hơn! Tôi muốn nhìn nữ số bốn đôi mắt đỏ hoe, hơi thở gấp gáp!]

[Nữ số bốn mới là yyds*!]

(chữ viết tắt của tiếng Trung 永远的神 có nghĩa đen là “mãi mãi là thần”)

Bình luận trong nháy mắt đã trở nên hỗn loạn hơn, bắt đầu thảo luận về mối quan hệ giữa hai người, Mạnh Tứ Thanh ngượng ngùng vò đầu bứt tóc.

Quá ngượng...

Đồng thời, trong lòng cô cũng không phục, khi không ai chú ý, cô liếc Tần Nguyệt một cái.

Cao lớn, lạnh lùng thì có gì ghê gớm chứ, tối qua không phải vẫn bị ôm ngủ sao.

...

Bình luận như dòng nước chảy qua phòng phát sóng.

Vào buổi sáng Chủ Nhật khi lượng truy cập giảm, phòng phát sóng bỗng chốc sôi động bởi một nụ hôn má.

Ánh nắng mặt trời ấm áp và dịu dàng chiếu sáng phòng khách của biệt thự, góc màn hình còn phản chiếu ánh sáng lấp lánh như kim cương.

Số lượng người xem trong phòng phát sóng tăng vọt, từ vài nghìn người bỗng chốc vượt qua mốc mười nghìn, sau đó tăng lên năm mươi nghìn, con số mười nghìn kèm theo dấu cộng toát lên sự nổi bật.

Lẳng lặng khoe khoang thành công của nhóm sản xuất trong ngày đầu tiên mở bát.

Mọi khách mời đều biết, tất cả những điều này đều nhờ vào Mạnh Tứ Thanh và Tần Nguyệt.

Nhờ vào cái hôn má nhẹ nhàng của họ.

Đạo diễn của chương trình cũng ánh mắt sáng rỡ khi nhìn họ, chương trình này có phần tình yêu nhưng không hề sắp xếp kịch bản, đạo diễn tối hôm qua còn nghĩ nếu lượng người xem đạt năm nghìn đã là một khởi đầu tốt. Bây giờ, Mạnh Tứ Thanh và Tần Nguyệt, đã mang lại cho cô một bất ngờ lớn.

Sự thân mật nhỏ bé của họ đã kéo hiệu ứng giải trí lên tới mức tối đa!

...

Trương Khả lấy ánh mắt khâm phục nhìn qua Mạnh Tứ Thanh và Tần Nguyệt.

[Mạnh tiểu thư đúng là siêu phàm, ngày hôm qua đã lao lên hôn người ta, làm cho tổng giám đốc tức giận như vậy, mà chỉ sau một đêm đã dỗ dành được rồi.]

[Đây có phải là chuyện vợ chồng hòa giải sau khi cãi nhau không?]

Trương Khả tự hỏi trong lòng.

Cô không nhịn được mà lại liếc mắt qua, nhanh chóng quét qua dáng vẻ và khuôn mặt của hai người, trong lòng quả quyết

[Mình ủng hộ Tần công Mạnh thụ.]

Tiếng lòng của cô bé hoàn toàn được Mạnh Tứ Thanh nghe thấy, Mạnh Tứ Thanh ngạc nhiên nhíu mày, nhìn Trương Khả với ánh mắt không thể tin được.

?

Em gái rảnh rỗi không có việc gì làm sao? Nếu không thì đi ôn bài đi.

Đứng đây nghĩ về công thụ làm gì, từ bề ngoài có thể thấy được vấn đề công thụ sao?

Tôi trông giống thụ sao?!

Mạnh Tứ Thanh tức giận nghĩ.

Nếu nói về thụ thì Tần Nguyệt càng giống hơn...

Trong đầu Mạnh Tứ Thanh mơ hồ nhớ lại đêm qua, lúc đó Tần Nguyệt không còn vẻ lạnh lùng ban ngày, giống như một nàng tiên cá mê hoặc người ta sa đọa, da trắng tóc đen, đôi mắt sâu và môi đỏ, vẻ mặt lạnh lùng ẩn chứa du͙© vọиɠ, khiến người ta muốn...

Ứ hự cô ấy.

Tai Mạnh Tứ Thanh đỏ lên, cảm giác nóng rực, trong lòng hối hận.

Nếu biết đêm qua cô ấy sẽ lao vào, thì tại sao mình phải giả làm Liễu Hạ Huệ?

Trên ghế sofa, cô gái ngồi ngoan ngoãn, đôi mắt tự nhiên toát ra vẻ tiên khí, mi dài cong vυ"t, môi đỏ mọng tràn đầy sức sống tuổi trẻ.

Bây giờ, cô như bị lời lẽ hổ báo trên bình luận chọc ghẹo xấu hổ, khuôn mặt trắng nõn đỏ lên như hoa anh đào, ngón tay vò nắm góc áo rất gượng gạo.

Ai cũng không ngờ rằng, trong đầu cô tiên này lại đầy những ý nghĩ muốn đẩy chị Tần lạnh lùng xuống giường.