Chương 10

Bên ngoài câu lạc bộ.

Thư ký cúi người mở cửa xe cho Hoắc Tư Minh, sau khi ngồi vào xe, anh quay đầu nhìn đối phương: “Hoắc tổng, Lương Thiệu Phong anh ta...”

Hoắc Tư Minh lấy đồng hồ trong túi áo khoác ra, vẻ mặt không chút cảm xúc mang lên tay: “Còn sống.”

Thư ký nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm: “Chứng cứ Lương Thiệu Phong tham ô, nhận hối lộ đều đã tìm được, có thể khởi tố anh ta bất cứ lúc nào.”

Hoắc Tư Minh ngậm thuốc trong miệng, đầu thuốc lập lòe ánh lửa, phản chiếu đôi mắt sâu đen kia: “Chuyện này cậu làm đi.”

Thư ký gật đầu: “Được, Hoắc tổng...”

Nói đến đây, cậu ta cẩn thận quan sát sắc mặt của Hoắc Tư Minh: “Lúc nãy ở câu lạc bộ xuất hiện tình huống kí©h thí©ɧ tin tức tố, Hoắc tổng, anh bị ảnh hưởng sao? Có muốn tới bệnh viện kiểm tra một chút không?”

Động tác hút thuốc của Hoắc Tư Minh dừng lại: “...Không cần.”

Lông mi của anh hơi rũ xuống, không biết anh đang nghĩ gì.

“Trở về.”

...

Ở chung cư cao cấp trong trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng.

Căn phòng to như vậy lại tràn ngập sự lạnh lẽo, bên trong trang trí hai màu trắng đen, đơn điệu chẳng chút hơi người.

Nơi này là chỗ ở của Hoắc Tư Minh, ngoại trừ người giúp việc định kỳ tới quét dọn ra, chẳng ai tới nơi này.

Đi vào phòng khách, Hoắc Tư Minh cởϊ áσ khoác ra, tựa người vào sô pha, vẻ mặt nghiêm nghị cũng thả lỏng ra, khí chất sắc bén trước đó cũng biến mất hơn phân nửa, anh có chút bực bội, sau cái cắn kia, trên người anh đều là tin tức tố của Alpha kia, nóng muốn mạng vậy...

Anh thật sự điên rồi mới để Alpha kia cắn cổ mình.

Hoắc Tư Minh cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu, đưa tay lên chạm vào sau cổ, xé miếng dán ức chế xuống, tuyến thể chưa từng bị ai đánh dấu trước đây sưng đỏ bất kham, vừa nóng vừa ngứa, còn có chút đau đớn không nói thành lời.

Giống như tin tức tố bạc hà của người kia.

Trong đầu Hoắc Tư Minh hiện lên khuôn mặt ngây ngô, dễ thẹn thùng của Alpha kia, khi cười hắn còn để lộ hai răng nanh...

Không khác gì chú chó lớn cả.

Khi nhận ra ý nghĩ của mình có chút kỳ quái, Hoắc Tư Minh nhíu mày, anh đưa tay ra sau cổ, ngón tay chạm lên da thịt nóng hầm hậm kia.

“A...”

Con ngươi của anh run lên.

Cắn sâu thật.Khi nhận ra ý nghĩ của mình có chút kỳ quái, Hoắc Tư Minh nhíu mày, anh đưa tay ra sau cổ, ngón tay chạm lên da thịt nóng hầm hậm kia.

“A...”

Con ngươi của anh run lên.

Cắn sâu thật.