Chương 4: Người phụ nữ ở trạm dừng xe buýt

ViiVii

"Sao cậu biết!" Lâm An An buột miệng, vô thức giữ khoảng cách với Lục An Ca.

Lục An Ca điều tra cô sao? Lâm An An nghĩ như vậy, nhưng cũng cảm thấy điều này là không thể. Tuy gia đình họ có một ít tiền nhưng gần đây họ làm ăn thua lỗ nặng nề, điều tra cô cũng chẳng có ích lợi gì.

"Đừng quan tâm làm sao mà tôi biết được. Nếu bây giờ tôi nói tôi có thể giải quyết vấn đề của cậu, cậu có lẽ sẽ không tin. Buổi tối cậu có thể đặt lá bùa này ở phía dưới gối." Lục An Ca đưa tay lấy chiếc bùa từ trong cặp ra, mười ngón tay mảnh khảnh như cánh bướm xuyên qua bông hoa, gấp tấm bùa màu vàng thành hình tam giác.

"Tin hay không thì tùy cậu, nhưng sinh nhật lần thứ 18 của cậu sắp đến rồi. Nếu vấn đề của cậu nếu không thể giải quyết, đến lúc đó tai họa sẽ ập đến gia đình cậu." Cô đưa lá bùa và nói.

Lâm An An đột nhiên đưa tay lấy nó: "Tớ tên Lâm An An. Nếu nó thực sự có ích, tôi nhất định sẽ đến tìm cậu."

Cô cẩn thận nhét tấm bùa hình tam giác vào túi, cảm giác lạnh lẽo và u ám trong cơ thể chợt dịu đi một chút.

Những người khác có thể không tin vào huyền học, nhưng Lâm An An thì tin. Kể từ khi cô bắt đầu có những giấc mơ này đã có hàng loạt các bậc thầy huyền học và đạo sĩ đã đến Lâm gia, nhưng không ai có thể giải quyết được vấn đề của cô.

Trong vài năm qua, cô gần như tuyệt vọng, đột nhiên Lục An Ca xuất hiện và đưa cho cô một tấm bùa. Tấm bùa này cũng mang lại cho cô cảm giác ấm áp đã lâu không gặp, Lâm An An thận trọng liếc nhìn Lục An Ca, thầm cầu nguyện cho Lục An Ca có thể giải quyết được vấn đề của chính mình.

"Lục, Lục An Ca, chúng ta có thể kết bạn không? Đến lúc đó tớ sẽ nhờ bố đến đón cậu đến nhà tớ." Lâm An An lo lắng nói, như thể cô sợ Lục An Ca sẽ từ chối.

Lục An Ca gật đầu, lấy điện thoại ra và nhanh chóng quét mã QR của Lâm An An.

Lâm An An nhanh chóng hài lòng, thở phào nhẹ nhõm, cô vội vàng gửi tin nhắn cho bố Lâm.

[Bố ơi, bạn mới chuyển vào lớp nói rằng cô ấy có thể giải quyết vấn đề của con. Cô ấy còn tặng con một chiếc bùa, cô ấy nói sẽ giúp con ngủ ngon]

[Con đang học à?] Bố Lâm do dự hồi lâu không nói gì.

Lâm An An cảm thấy có chút bất an, khi cô đang định hỏi lại, lại thấy bố trả lời: ["Con mang lá bùa đó về để bố xem thử trước. Nếu nó thực sự có tác dụng, thì mời bạn con đến nhà chúng ta."]

Lâm An An vừa nhìn thấy liền biết bố cô đang có ý định thử. Cô lại nhét điện thoại vào túi và chăm chú lắng nghe bài giảng.

Sau giờ học, Lâm An An tạm biệt Luc An Ca, mang cặp sách chạy ra ngoài. Cô nóng lòng muốn thử tác dụng của lá bùa này.

Lục An Ca vừa đi ra khỏi lớp thì Lục Nghi Tô đã bước ra khỏi cổng trường, cô chỉ nhìn thấy được bóng xe Lục gia đã rời đi.

Trong điện thoại có tin nhắn từ quản gia Lưu: “Nhị tiểu thư, đại tiểu thư vừa mới ra có chút không khỏe, chúng tôi không thể đợi được nữa nên chúng tôi đi trước. Cô ra tới thì bắt taxi để về."

Đọc xong lời này, Lục An Ca cất điện thoại di động đi, im lặng đi về phía bến xe buýt.

Khi cô chuyển đến Lục gia, Lục gia không cho cô tiền,tiền tiết kiệm của cô còn ít nếu cô bắt taxi từ trường về Lục gia tốn nhiều tiền, cô cảm thấy tiếc.

Ở đây có trạm xe buýt công cộng. Sử dụng dịch vụ công cộng sẽ rẻ hơn và an toàn hơn.

Giờ tan trường và tan sở là cùng lúc, dưới trạm xe buýt đã có nhiều người đứng bên cạnh biển báo dừng,cô cũng đến đây chờ chuyến xe buýt đi đến khu biệt thự.

Chiếc xe buýt đến nơi này mỗi ngày có ít chuyến khởi hành và cũng có rất ít người ngồi trên đó. Chỗ dưới biển báo dừng dần trở nên trống rỗng, cuối cùng chỉ còn lại Lục An Ca và một người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy.

Lục An ngước mắt nhìn người phụ nữ này, đang ở độ tuổi thanh xuân, trang điểm tinh xảo mang theo nụ cười trên môi, tuy nhiên, vận đào hoa trên mặt đã hủy hoại vẻ đẹp của cô.

Lục An Ca cau mày, đi về phía người phụ nữ vài bước: "Chị, hôm nay vận khí của chị không tốt lắm, tối nay tốt nhất hôm nay đừng đi hẹn hò."

Lời nói của ục An Ca có chút vượt quá giới hạn, sắc mặt của người phụ nữ trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, "Cô bé này, sao lại nói bậy thế? Hôm nay tôi rất may mắn, nhưng tôi lại thấy hôm nay cô sẽ xui xẻo."

Lời nói của người phụ nữ thật gai góc, Lục An Ca khẽ cau mày. Thật khó để thuyết phục một con quỷ chết tiệt bằng những lời tốt đẹp. Cô đã nhắc nhở những gì cô nên nhắc, cô ấy nhất quyết đến chỗ hẹn, cô cũng không thể làm gì được.

Lục An Ca nhìn một lượng lớn tà khí đen đỏ xuất hiện ở ấn đường người phụ nữ khẽ thở dài. Cuối cùng, cô cũng không nỡ nhìn thấy người phụ nữ này chết thảm nên cô lấy ra một lá bùa từ trong cặp đi học.

“Cầm lấy lá bùa này, nó có thể giúp chị tránh khỏi tai họa.” Lục An Ca đưa ra lá bùa bình yên, nhìn vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của người phụ nữ, cô nói thêm: “Không cần tiền.”

Người phụ nữ dường như không muốn tiếp tục dây dưa với Lục An Ca, cô đưa tay cầm lấy lá bùa, vo tròn lại rồi ném vào chiếc túi đang mang.

Xe buýt vừa dừng lại, Lục An Ca lên xe, nhìn người phụ nữ cũng bước lên, trong xe chỉ còn lại hai chỗ ngồi kế nhau, bất lực ngồi cùng người phụ nữ, suốt đường không ai nói gì.

Nhưng khi xuống xe, Lục An Ca nhận ra rằng người phụ nữ này cũng xuống cùng địa điểm với cô, hai người đều đi vào khu biệt thự nơi Lục gia ở.

Lục An Ca đi vào khu biệt thự, người phụ nữ đi phía sau nhìn Lục An Ca, lẩm bẩm: “Không biết đại tiểu thư nhà nào đang ra ngoài trải nghiệm cuộc sống trải, còn làm bùa để dỗ cô bé. "

Vừa lẩm bẩm, cô vừa lấy lá bùa nhàu nát trong túi ra và ném vào thùng rác bên cạnh.