Chương 16: Hội Nghị Tuyển Dụng Sáng Sớm 3

Khúc Giản Nhi khiêng ghế nhỏ, đuổi Bạch Vi khắp sân, cảnh tưởng vô cùng hài hòa.

Nghe thấy động tĩnh.

Mạnh Thanh Dương và Tiểu Trương từ trong phòng đi ra, nhìn thấy một màn như vậy, bọn họ lnhìn nhau.

Đồng thời xoay người trở về phòng.

Mạnh Đại Bảo: “Anh, bên ngoài làm sao vậy?”

?(●′?`●)??(●′?`●)? Mạnh Nhị Bảo / Mạnh Tam Bảo: “Làm sao vậy?”

Mạnh Thanh Dương chỉ nói: “Không phải chuyện lớn gì, chăm chỉ giải đề toán, lát nữa anh quay lại kiểm tra từng người.”

Nửa giờ sau.

Bạch Vi bị Khúc Giản Nhi giao trách nhiệm chỉnh đốn và cải cách, cô cắn môi, co ro trong góc trả lại hàng. Khúc Giản Nhi xoa xoa đôi lông mày đau nhức, sau đó cô nghĩ đến mục đích quan trọng bây giờ.

Chỉ chốc lát sau, mấy người dọn ghế gập nhỏ, chỉnh tề ngồi trong sân, tiếp nhận phương châm mới của đạo quan.

Khúc Giản Nhi: “Mục tiêu của chúng ta là?”

Mấy người: “Tạo ra đạo quan tiên tiến nhất trong nước!”



Khúc Giản Nhi: “Tôn chỉ của chúng ta là?”

Mấy người: “Đưa ra thị trường! Phất nhanh!”

Khúc Giản Nhi gật đầu: “Rất tốt, trước khi mỗi người trở thành phú bà được săn đón, mọi người thống kê một chút tài chính trong nhà chúng ta.”

Người trong sân lập tức ngồi nghiêm chỉnh.

Khúc Giản Nhi hỏi Bạch Vi: “Đồng chí Tiểu Bạch, chúng ta có bao nhiêu tiền?”

Bạch Vi thành khẩn: “Hồi tổ chức, chúng ta không có tiền.”

Khúc Giản Nhi trừng lớn mắt: “……”

Bạch Vi tương tự trừng lớn mắt: “……”

Khúc Giản Nhi xoa giữa mày: “Xem ra tìm một nhân viên kế toán thống kê tiền tài vô cùng cấp bách.”

Đạo quan đổ nát đến nỗi ngay cả một con chim cũng không thèm ghé thăm, Bạch Vi thật sự không thể đả kích tinh thần tích cực của Khúc Giản Nhi.

Khúc Giản Nhi nhiệt tình vẫn còn tăng vọt.

Tất cả mọi người không thể chọc thủng lớp vải che hiện thực kia, sôi nổi ngậm miệng không nói.

Khúc Giản Nhi phun ra cỏ đuôi chó: “Tôi bây giờ cho mọi người thời gian 1 tiếng, cuộc họp hạng mục sau đó, tôi muốn nhìn thấy phương án thông báo tuyển dụng kế toán tài vụ mới. Lại lộ ra hai tay trống trơn, các ngươi đến cách vách ăn máng khác đi.”



Bạch Vi giơ tay nhỏ phấn khích: “Xin hỏi cách vách là cái gì?”

Khúc Giản Nhi nhướng mày: “Công ty Quảng Trường Vũ.”

Mấy người: Công ty nào???

Khúc Giản Nhi cười ác liệt: “Không phải sợ bị bọn họ xem trở thành gián điệp, lý do các ngươi đi ăn máng khác tôi cũng nghĩ kỹ cho các ngươi rồi, dọn dẹp sân bãi miễn phí cho bọn họ.”

Mấy người: Vậy chẳng phải là quét rác!!!

Bạch Vi cười nói: “Chị ơi.”

Khúc Giản Nhi công chính nghiêm minh: “Gọi mẹ cũng vô dụng.”

Bạch Vi chớp mắt: “Bà nội ơi ~”

Khúc Giản Nhi hít sâu, cam chịu số phận nghiến răng nghiến lợi: “Nói, em còn yêu cầu bổ sung gì.”

Bạch Vi nhìn xung quanh một vòng: “Nơi này của chúng ta có chút đơn sơ, huống hồ đạo quan chúng ta còn ở trong bố cáo không hợp lệ. Chỉ bằng những điều kiện phần ứng, có thể tuyển người đến sao?”

Khúc Giản Nhi im lặng.

Mạnh Thanh Dương nhấp miệng: Uyển chuyển rồi á, nơi này chúng ta có thể chỉ có một chút đơn sơ sao?