Chiều hôm trầm lắng, mặt nước biển bị sắc hoàng hôn nhiễm hồng, ánh chiều tà chiếu xuống vũng nước nhân gian, xuất hiện ra một loại tình thơ không thể diễn tả bằng lời.
Tầng hội nghị dành cho quân đội cấp cao mở cả ngày, Hoắc Diễn cuối cùng cũng xuất hiện ở khu căn cứ nhà phố.
Vừa mở cửa ra, đã có người tiến lên nghênh đón, cậu nhanh nhẹn tiếp nhận cặp công văn của Hoắc Diễn, nhẹ nhàng đặt ở trên tủ bên cạnh, rồi sau đó quỳ trên mặt đất, cẩn thận tháo bỏ quân ủng của Hoắc Diễn, Hoắc Diễn thuận theo động tác của cậu nhấc chân lên, một đôi dép vừa chân đi trong nhà lập tức xỏ lên thay thế.
Người phụ trách hầu hạ hắn hiển nhiên là vừa mới tắm xong, khuôn mặt vẫn còn đỏ bừng vì hơi nóng, cậu mặc một bộ áo tắm màu trắng, cả người mang theo hơi ẩm, lộ ra một đoạn cổ tuyết trắng, trắng mịn như trứng gà bóc, một luồng không khí mang theo hương thơm sữa tắm ẩm ướt mà Hoắc Diễn quen thuộc chui vào trong chóp mũi hắn, rất dễ ngửi. Giờ phút này cậu đang mở tủ giày âm tường ra, có ý định giúp hắn cất giày vào, cặp đào tròn trịa ở trước mặt Hoắc Diễn lắc qua lắc lại.
Mũi chân Hoắc Diễn không chút khách khí vươn tới khẽ khẩy khẩy: “Sao lại tắm rửa vào lúc này?”
Ôn Mặc mặc hắn đùa cợt, cậu ở một bên vừa thu xếp vừa cười nói: “Vừa rồi đi một chuyến xuống phòng tập thể thao dưới lầu, cơ thể ra mồ hôi.”
Hoắc Diễn biết cậu luôn luôn có thói quen tập thể hình, cũng không có ý gì, hắn thu chân lại, tùy tay cởi cà vạt xuống ném tới chỗ cậu.
Ôn Mặc rất hiểu lòng người, cậu nhón chân treo nó vào bên trong tủ âm tường, bởi vì khoảng cách khá cao, áo tắm rộng thùng thình dính sát vào người, lộ ra một đoạn đường cong gợi cảm trên cơ thể.
Ánh mắt Hoắc Diễn hơi tối sầm lại.
Kỳ thật lúc mới đầu hắn đưa người này vào Hoắc gia, Hoắc Diễn vẫn là không quá vừa lòng cậu, dù sao thì khi đó Ôn Mặc trừ bỏ khuôn mặt xinh đẹp ra thì thật sự cậu không có điểm gì để khen hết, cả người gầy nhom như con ba ba, còn không đủ hai lạng thịt, hắn chỉ cảm thấy mới mẻ mấy ngày, trong lòng liền cảm thấy nhạt nhẽo, rồi sau đó bỏ mặc cậu ở một khu biệt thự dưới danh nghĩa cần phải tĩnh dưỡng, dần dà cũng quên mất luôn sự tồn tại của người này.
Nhưng cũng may Ôn Mặc cực kỳ ngoan ngoãn nghe lời, lại rất hiểu chuyện được Hoắc Diễn khá yêu thích, trong ba năm dưới sự kết hợp của thức ăn, chăm chỉ tập thể hình và chăm sóc da, bảo dưỡng tỉ mỉ đến mức khiến Hoắc Diễn vô cùng yêu thích. Cậu cao 175cm, đối Alpha mà nói cũng không phải là cao, nhưng tỉ lệ dáng người rất cân xứng, eo thon chân dài, làn da vừa khoẻ khoắn lại trắng nõn láng mịn, tinh xảo như sứ.
Thật là một đồ vật xinh đẹp vừa tay, Hoắc Diễn nghĩ.
Hoắc Diễn từ trên cao nhìn xuống cậu, ánh mắt không chút nào che giấu mê luyến sắc đẹp của cậu, trái tim nhịn không được tán thưởng, vì thế hắn vươn tay về phía cậu, đối phương dịu ngoan mà đặt tay ở trong lòng bàn tay hắn, Hoắc Diễn khẽ nheo lại đôi mắt.