Chương 3

11,

Sau hai ngày nghỉ ngơi, tập tiếp theo của chương trình bắt đầu.

Sáng sớm, mọi người chuẩn bị bữa sáng trong phòng bếp.

Phó Cảnh là người cuối cùng xuống bếp, lúc đó tôi đang tráng trứng.

Trương Tư Tư đang ngồi ăn sáng, thấy Phó Cảnh bước đến khu bếp, cô ta lập tức bỏ chiếc bánh trong tay xuống, giả vờ tốt bụng đến hỏi tôi, “Có cần tôi giúp gì không?”

Tôi nhìn cô ta một chút.

Sáng nay, khi bước vào phòng ăn, tôi thấy cô ta vụng về phết bơ lên bánh mì.

Nhìn qua là biết cô ta không hay tự nấu ăn ở nhà.

Tôi cười, “Không cần đâu, sắp xong rồi, cô cứ ăn đi.”

Phó Cảnh cong môi cười.

“Ở đây có tôi là được.”

Nghe có vẻ rất lịch sự, nhưng thực chất là đang muốn đuổi người.

Trương Tư Tư xấu hổ, gật đầu với Phó Cảnh, sau đó quay lại bàn ăn.

[Phó Cảnh không nỡ để chị nhà chúng ta vào bếp, chắc chắn là anh ấy rất yêu chị nhà.]

[Nhìn ánh mắt của bọn họ xem, cứ như muốn dính vào nhau vậy!]

[Đôi tình nhân này rất đáng yêu.]

Nhưng vẫn có vài người tỉnh táo nhìn ra sự thật.

[Mấy người mù à, không nhìn ra Phó Cảnh muốn ở cùng Thẩm Ấu à?]

[Đúng vậy, sau khi Trương Tư Tư rời đi sắc mặt Phó Cảnh mới khá hơn.]

[Hai người họ cùng làm bữa sáng, một người nấu một người phụ giúp, trông giống hệt một cặp vợ chồng vậy. Nhìn kĩ cũng thấy bọn họ có tướng phu thê cơ, làm sao bây giờ?]

Nếu là trước kia, sẽ chẳng ai mở lời nói giúp tôi một câu.

Có lẽ là vì nhìn ra thái độ của Phó Cảnh đối với Trương tư Tư, rất nhiều dân mạng bắt đầu đứng lên nói chuyện giúp tôi.

Sau khi ăn sáng xong, chúng tôi xuất phát theo đội hình đã định trước.

Trần Triết Xuyên lái xe, tôi ngồi ở ghế lái phụ.

Hôm nay cậu ấy ăn mặc rất bảnh, trên người còn có một mùi hương mát lạnh.

Xem ra cậu ấy cũng rất coi trọng buổi hẹn hò này.

Chúng tôi vừa đi vừa cười nói, chẳng mấy chốc đã đến công viên nước.

Khi tôi thay xong đồ bơi rồi bước ra, Trần Triết Xuyên đang đợi tôi ở ngoài.

Sắc mặt cậu ấy hơi mất tự nhiên, còn đỏ mặt thẹn thùng.

Tôi bật cười, không ngờ nhìn bên ngoài thì giống một badboy, nhưng bên trong lại giống như một cậu bé ngây ngô mới lớn.

Trần Triết Xuyên gãi đầu, vừa cười vừa nói.

“Chúng ta đến chỗ nước cạn chơi trước đi, được không?”

Việc gì cũng hỏi ý kiến tôi trước, đúng là rất ga lăng.

Tôi vừa định trả lời, bỗng một giọng nói nam tính vang lên từ phía sau lưng.

“Đây cũng là lần đầu chúng ta tới đây, có muốn chơi một chút không?”

Tôi quay đầu nhìn, là Phó Cảnh và Trương Tư Tư mặc đồ bơi bước đến.

Phó Cảnh thản nhiên cười.

Nhưng sắc mặt của Trương Tư Tư có vẻ không tốt lắm.

12,

Tôi lúng túng nhìn Trần Triết Xuyên, nhưng cậu ấy cũng đang bối rối chẳng khác gì tôi.

Cứ nghĩ hôm nay chỉ có hai chúng tôi, không ngờ lại nhiều thêm hai người.

Trần Triết Xuyên cũng miễn cưỡng nở nụ cười.

“Sao hai người cũng tới đây?”

Phó Cảnh nhìn tôi một chút, tiếp tục nói.

“Không biết nên đến chỗ nào chơi, cảm thấy chỗ hai người đến cũng không tệ.”

Bầu không khí bỗng im bặt, cuối cùng là Trần Triết Xuyên chủ động phá vỡ bầu không khí này.

“Không sao, bốn người thì bốn người, càng đông càng vui.”

Là người nổi lên nhanh nhất trong làng giải trí, Trần Triết Xuyên biết cách để xử lý những trường hợp này cũng không lạ.

Bốn người chúng tôi đi về phía nước cạn chơi, nhưng cũng chỉ chơi có một lúc.

Trương Tư Tư ngồi trên bờ ôm bụng, trông rất khó chịu.

Tổ quay phim vây quanh cô ta, trợ lý đứng bên cạnh chăm sóc.

Đây là tình huống đột nhiên phát sinh, tôi, Phó Cảnh và Trần Triết Xuyên cũng nhanh chóng vào bờ.

Trương Tư Tư nằm trên ghế, trên trán đổ mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.

Trông có vẻ rất khó chịu.

Buổi quay chụp vẫn tiếp tục, trợ lý của cô ta hỏi hôm nay có ăn phải cái gì không.

Trương Tư Tư lau mồ hôi trên trán, yếu ớt nói.

“Sáng nay chỉ ăn bữa sáng mà Thẩm Ấu làm.”

Vừa dứt lời, tôi trở thành tiêu điểm của sự chú ý.

Tổ quay phim cũng lúng túng, không biết nên làm thế nào.

Phó Cảnh cau mày nhìn Trương Tư Tư, trầm giọng nói.

“Bữa sáng hôm nay chính mắt tôi nhìn Thẩm Ấu làm, chắc chắn không có vấn đề gì.”

Trần Triết Xuyên cũng lên tiếng, sáng nay cậu ấy cũng ăn bữa sáng tôi làm, cũng không cảm thấy có gì không thoải mái.

Trương Tư Tư một mực nói mình bị ng ộ đ ộc thức ăn khiến bầu không khí rất khó xử.

Lúc này, ở dưới bình luận cũng là mưa b om bão đ ạn.

[Nhìn chị gái có vẻ rất khó chịu, không ngờ Thẩm Ấu là loại người như vậy.]

[Trời đất, quay chương trình cũng dám hạ đ ộc người khác, Thẩm Ấu thật không có đạo đức.]

[Lúc trước còn cảm thấy cô ấy rất tốt, không ngờ bây giờ lại lộ bộ mặt thật rồi.]

Thấy Trương Tư Tư quá khó chịu, tổ tiết mục quyết định đưa cô ta đến bệnh viện.

Ba chúng tôi vẫn tiếp tục quay chụp.

Nhưng xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi cũng chẳng còn chút hào hứng nào.

Trần Triết Xuyên đề nghị tìm một nhà hàng để ăn uống một bữa.

Nhân tiện đợi kết quả kiểm tra của Trương Tư Tư luôn.

Hai giờ sau, cuối cùng đã có kết quả xét nghiệm.

Là viêm ruột thừa cấp tính.

Phó Cảnh lập tức bước đến chỗ đạo diễn, không biết hai người đó nói gì với nhau.

Khi anh ấy quay lại, đạo diễn lập tức chỉ đạo tổ quay phim quay cả phần b ệnh án của Trương Tư Tư.

Lúc này, những người vừa mắng nhiếc tôi đều á khẩu, không dám nói gì.

Thậm chí còn có người đứng lên nói đỡ cho tôi.

Nhìn gương mặt kiêu ngạo của Phó Cảnh, tôi bỗng cảm thấy trong lòng ấm áp.

13,

Sau vụ ồn ào, Trương Tư Tư đã mất rất nhiều fan hâm mộ.

Danh tiếng của tôi thì tốt lên không ít, ai ai cũng nói tôi là mỹ nhân lương thiện.

Còn Trương Tư Tư là đồ ăn cháo đá bát, ăn bữa sáng tôi làm, không cảm ơn thì thôi lại còn muốn bêu xấu tôi.

Chương trình vẫn tiếp tục, mối quan hệ của Phó Cảnh và Trần Triết Xuyên bỗng biến thành mối quan hệ cạnh tranh.

Phó Cảnh muốn gắp thức ăn, Trần Triết Xuyên xoay bàn.

Trần Triết Xuyên mở cửa, Phó Cảnh không nói không rằng ngồi lên xe.

Trần Triết Xuyên đến tìm tôi, Phó Cảnh cũng đi theo.

Người hâm mộ ghép những cảnh này thành một video.

Tôi cũng xem qua, đúng là rất buồn cười.

Chương trình trở nên nổi tiếng nhờ hai người này.

Đạo diễn rất hài lòng, cảm thấy đã đạt được hiệu quả mình mong đợi.

Chỉ có mình tôi là khó xử khi bị kẹt ở giữa.

Tôi không muốn chọn ai cả.

Dân mạng không còn hít đường của Trương Tư Tư và Phó Cảnh nữa.

Sau lần đến công viên nước, tôi và Phó Cảnh đã thu về rất nhiều fan CP.

Bây giờ người hâm mộ đang cãi nhau xem ai mới là người xứng với tôi.

Ai có thể hiểu cho cảm giác của tôi không.

Tôi từ một người không có cảm giác tồn tại, bị xa lánh, bỗng trở thành một nhân vật được yêu thích.

Có người qua đường còn muốn mang tôi về làm chị dâu.

Chỉ cần là một người nổi tiếng nào đó trạc tuổi tôi đăng gì đó lên weibo, mọi người sẽ để lại hình ảnh của tôi và những lời nhắn.

[Anh nhà, anh nhìn thấy không, em muốn người chị dâu này.]

[Mọi người đừng tranh giành nữa, Phó ảnh đế nhà chúng tôi 32 tuổi rồi, nhường cho chúng tôi đi.]

[Dựa vào đâu mà phải nhường cho các người, đây là chị dâu mà chúng tôi chọn cho anh nhà.]

Vì muốn c ướp tôi, đám người đó cãi nhau túi bụi.

Chương trình sắp kết thúc.

Cuối cùng, Tô Lâm và Mạnh Sênh thành đôi nhờ chương trình này.

Ngay từ tập đầu tiên, bọn họ đã thích nhau.

Từ đầu tới cuối chỉ chăm chú văng đường, không hề có xích mích gì.

Đến tập cuối, hai người đó thổ lộ với nhau, ôm hôn nồng nhiệt đến mức khiến người khác phải ghen tị.

Tôi cũng bị bọn họ làm cảm động chảy cả nước mắt.

Sau khi kết thúc, chúng tôi ăn liên hoan một bữa.

Đúng lúc này lại đến ngày, tôi khó chịu ấn ấn lưng mình.

Bữa tối, Phó Cảnh chạy sang ngồi gần tôi, cẩn thận xoa bóp lưng cho tôi.

Tôi ngạc nhiên quay sang, sao anh biết tôi đau lưng?

Phó Cảnh nhìn tôi cười, thì thầm bên tai.

“Đừng cố chịu đựng, ăn xong anh đưa em về.”

Tôi thở dài, người yêu cũ thật là chu đáo nha.

14,

Tôi cứ nghĩ sau khi chương trình kết thúc sẽ không gặp lại Phó Cảnh nữa.

Không ngờ anh ấy lại mặt dày chạy đến nhà tôi.

Lý do cũng rất hợp lý: Đến chăm sóc tôi.

Thật ra là anh ấy sợ Trần Triết Xuyên âm thầm đến tìm tôi.

Tôi mỉm cười, cũng không vạch trần anh.

Mấy ngày nay, Tiểu Dương lại mang đến cho tôi một kịch bản mới.

Đây là một bộ phim cổ trang, đã chọn xong nam chính, là Phó Cảnh.

Bởi vì dân mạng đều đang trông ngóng bộ phim này, cho nên tư bản cũng rất coi trọng việc chọn diễn viên.

Cuối cùng chọn ra một số tiểu hoa lưu lượng để đến thử vai.

Không ngờ Phó Cảnh lại đề cử tôi là nữ chính.

Khi tin này tuồn ra, trên mạng thảo luận rất sôi nổi.

Một số người còn chạy đến weibo của tôi để bình luận.

[Chị gái, chị cho anh nhà chúng em một danh phận đi, sẽ không ảnh hưởng đến sự nghiệp của hai người đâu.]

Tôi tròn mắt, Phó Cảnh để theo đuổi tôi mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Sau đó, đạo diễn tự mình đến nói chuyện với tôi.

Chỉ nói cho tôi một cơ hội thử sức, nếu không hợp thì sẽ thay người.

Lúc này tôi mới thả lỏng.

Ít nhất thì có năng lực sẽ khiến tôi cảm thấy yên tâm hơn.

Trong cảnh thử vai, nữ chính phát hiện nam chính yêu thầm mình, trước kia nữ chính hiểu lầm, hận nhầm nam chính.

Cảnh này là cảnh khóc, phải thể hiện được sự ăn ăn hối lỗi của nữ chính.

Mấy tiểu hoa trước đều khóc như đ ứt r uột đ ứt g an, diễn bằng cả t ính m ạng.

Đến lượt tôi thử vai, Phó Cảnh bình tĩnh ngồi bên cạnh đạo diễn, không nói câu nào.

Tôi âm thầm mặc niệm cho mình, bắt đầu diễn.

Tôi vừa nói, vừa khóc.

Tôi không khóc òa lên, chỉ âm thầm chảy nước mắt.

Không khí trong hiện trường cũng dần bị tôi làm ảnh hưởng, không khí yên lặng đến đáng sợ, chỉ còn nghe thấy giọng nói của tôi.

Sau khi tôi diễn xong, đạo diễn vẫn còn đắm chìm trong kịch bản, chưa lấy lại tinh thần.

Phó Cảnh là người đầu tiên vỗ tay.

Sau đó, tiếng vỗ tay của người khác lần lượt vang lên.

Cuối cùng, tôi thành công lấy được vai nữ chính này.

Đến khi tiến tổ và đóng phim với Phó Cảnh, tôi vẫn cảm thấy không chân thật.

Người hâm mộ còn trêu chọc: Sắp được lên chức rồi, bảo bối.