Cố Từ Dư nghe vậy thì càng nghiêm túc hơn.
Nếu như lúc đầu là cô muốn tìm hiểu về quan hệ giữa Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên, thì giờ lại dần dần biến thành muốn tìm hiểu quá khứ của Nguyên Lạc Sâm.
Cô muốn thử gặp một Nguyên Lạc Sâm ngây ngô non nớt như những lời kể này.
Nguyên Lạc Sâm khi còn ấy là hội trưởng học sinh, bộ dạng tuấn tú lại ngây ngô, từng từ chối thư tình của con gái thậm chí còn nghiêm túc thuyết phục đối phương học tập chăm chỉ, vì bản thân mà cố gắng.
Một đường nét mơ hồ dần hiện ra trước mắt.
Không khí lại trở nên náo nhiệt.
Mà người đàn ông vừa rồi cố ý nói về chuyện của Hướng Duyên, thấy sau khi nghe được tin Hướng Duyên về nước mà phản ứng của Nguyên Lạc Sâm vẫn thản nhiên, đột nhiên trong lòng có chút bất bình thay cho Hướng Duyên.
Anh ta dùng ánh mắt khinh bỉ liếc Cố Từ Dư, còn có chút ác ý, tiếp tục nói: “Lúc trước nếu không phải trời xui đất khiến, anh Lạc Sâm đã sớm ở cùng một chỗ với chị Hướng Duyên, nào có xảy ra chuyện gì với loại người không ra gì kia.
Lời này trong sáng ngoài tối đều ám chỉ Cố Từ Dư là loại người không ra gì kia.
Cũng có ý muốn gây sự với Cố Từ Dư, muốn làm cô xấu mặt trước mặt mọi người.
Mà không giống như trong tưởng tượng của người kia, Cố Từ Dư chẳng những không thẹn quá hóa giận mà còn nhíu mày, bất động thanh sắc nhìn sang.
Như muốn hóa thành hình tượng của cô trong đầu hắn, còn ác ý dùng nụ cười khiếu khích, chầm chậm nói: “Cho nên mới nói tôi và A Sâm có duyên phận, quả thực là số mệnh đã định phải ở bên nhau.”
Đương nhiên cũng không có chuyện người khác xen vào.
Tiếng cười khinh bỉ chế giễu của Cố Từ Dư khiến người nọ tức đến nghiến răng nghiến lợi, dường như còn muốn nói gì nữa nhưng lại bị Nguyên Lạc Sâm trực tiếp cắt đứt lời anh ta muốn nói.
“Tỉnh Phàm, nếu muốn ba cậu khóa tất cả thẻ lại, cậu cứ mở miệng xem.”
Đôi mắt sắc bén thâm trầm, ý cảnh cáo rõ ràng.
Người bên cạnh nhìn càng kinh ngạc, hơn nữa nghe khẩu khí kia, đều theo bản năng rụt cổ lại.
Từ khi còn nhỏ, Nguyên Lạc Sâm chính là người phụ trách quản lý bọn họ, và hình thức phạt khóa thẻ này cũng không có gì lạ.
Hơn nữa anh Lạc Sâm mặt lạnh cũng không có tình người, thời gian dừng và treo thẻ cũng đủ khiến người ta phát điên rồi.
Vị sư phụ ở bên ngoài không muốn lộ mặt này lại vì cuộc chiến nhỏ vừa rồi mà tức giận.
Nếu nói vừa rồi bọn họ muốn cho Cố Từ Ngọc chút mặt mũi, hiện tại Nguyên Lạc Sâm tức giận như vậy, bọn họ cũng không dám càn rỡ trước mặt Cố Từ Dư nữa.
Ngay cả tên ngốc vừa rồi nhắc đến Hướng Duyên kia, lúc này cũng không nhịn được nhìn Cố Từ Dư với vẻ lấy lòng, hy vọng cô không so đo với anh ta vừa rồi đã nhất thời lỡ miệng.
Ngoại trừ Tỉnh Phàm.
Tỉnh Phàm từ nhỏ đã đi theo sau mông Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên, vẫn luôn coi hai người này là mục tiêu và động lực tiến lên của anh ta.
Nếu như nói ai thích hai người này ở cùng một chỗ nhất thì Tỉnh Phàm sẽ đứng mũi chịu sào. (thuyền trưởng)
Cố Từ Dư đại khái cũng nhìn ra khúc ngoặt trong đó.
Thì ra là thế, Tỉnh Phàm này không phải là fan CP sao? Còn là loại đặc biệt điên cuồng cho nên lúc nãy mới nhìn cô không vừa mắt.
Nhưng mà, cô cũng không vừa mắt anh ta.
Nếu không phải hiện tại đang tại yến tiệc, lại có nhiều người như vậy, Cố Từ Dư nhất định phải bày ra thật tốt, để những người hâm mộ CP Nguyên Lạc Sâm và Hướng Duyên này mở rộng tầm mắt, thế nào gọi là cường thủ hào đoạt.
Khúc nhạc đệm nhỏ này qua đi, không bao lâu sau, yến tiệc dần dần kết thúc.
Sau khi chào hỏi mọi người, Cố Từ Dư và Nguyên Lạc Sâm lập tức ngồi lên xe trở về theo lối cũ.
Hệ thống không có truyền đến tiếng cảnh cáo, có nghĩa là Phó Thời Diên bên kia cũng không gặp phải tình tiết trong cốt truyện cẩu huyết, trải qua yến tiệc một cách bình yên.
Nhưng nghĩ lại, với “Nhà hát tình yêu lãng mạn nhỏ” trên màn ảnh rộng, khiến nhân vật chính Lâm Thụy Lạp có lẽ cũng chỉ quan tâm đến chuyện chia tay của Cố Tâm Nhu, còn hơi sức đâu mà đi gây chuyện với Phó Thời Diên.
Yến tiệc bình ổn trôi qua.
Trên đường trở về, trợ lý Lâm ngồi ở vị trí lái xe, nhìn chằm chằm hai vợ chồng có vẻ trầm tĩnh lạ thường qua gương chiếu hậu, trong lòng lại cảm thấy bất an.
Lại có chuyện gì nữa đây!
Không phải chỉ là tham gia một bữa tiệc thôi sao? Làm sao mà cứ như phát hiện đối phương cắm sừng mình vậy, y như cảnh tượng một mối tình vừa mới tan vỡ vậy.
Lời này của trợ lý Lâm tuy rằng có chút thô, nhưng sự thật đúng là như vậy.
Hai vợ chồng này, quả thật đột nhiên phát hiện mình giống như bị “cắm sừng”.
Cố Từ Dư lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu loạn, tâm cũng có chút mất bình tĩnh.
Mặc dù trong bữa tiệc, bởi vì có người ngoài nên cô luôn tỏ ra bình tĩnh ổn định, hưng bây giờ cô đang ngồi trong xe, ở trong một không gian chật hẹp như vậy cùng Nguyên Lạc Sâm, hơn nữa mùi nước hoa nam lạnh lẽo nhàn nhạt trên người người này cũng giống như hoàn toàn bao bọc cô, khiến trong lòng cô càng thêm không thoải mái.
Hướng Duyên…
Cho nên anh đã từng kết giao với Hướng Duyên sao? Hai người bọn họ là bạn trai bạn gái? Cùng nhau đi học, cùng nhau xử lý công việc của hội học sinh, thậm chí cùng nhau hẹn hò, đi dạo, hôn…
Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Từ Dư nghĩ tới nụ hôn mê say sau khi Nguyên Lạc Sâm uống trà thảo dược kia, trong lòng đột nhiên nổi lên cảm xúc chua chát, thậm chí còn xúc động muốn khóc.