Chương 66

Cố Tâm Nhu tức giận tới nỗi hít thở không thông, suýt chút nữa ngất đi.

Tuy nói cô ta vẫn luôn hết lòng muốn đào tường nhà Cố Từ Dư để trở thành bà chủ Nguyên nhưng vẫn biết chừa đường lui cho mình. Vì vậy, nhiều năm như thế cô ta vẫn luôn cẩn thận dè dặt giữ gìn hình tượng của mình.

Cô ta là thiên kim nhà họ Cố, tính tình ấm áp tốt bụng, đối tượng mai mối cùng đều là cậu ấm có gia thế trong giới quyền quý, dù thế nào cũng không thể nào bó buộc bên cạnh người có xuất thân nhà giàu mới nổi như Hạng Thần.

Rốt cuộc vấn đề từ đâu mà ra chứ!

Nếu không phải Hạng Thần thì là Lâm Thụy Lạp hoặc là Cố Từ Dư!

Ánh mắt Cố Tâm Nhu hiện lên vẻ độc ác và u ám.

Hiện giờ cô ta đã hoảng hốt lo sợ tới mức không kịp che giấu lòng ghen tuông méo mó của mình nữa rồi.

Cô ta suy tính nhiều như vậy mà từ trước đến giờ lại không nghĩ tới, nếu lúc này trên màn hình lớn phát video về Cố Từ Dư mà vốn dĩ nên được phát, giở trò dối trá thêm mắm dặm muối hình tượng càng mất mặt hơn thì Cố Từ Dư sẽ rời vào hoàn cảnh như thế nào.

Lúc này, Cố Tâm Nhu, Hạng Thần và Lâm Thụy Lạp cả ba đều âm thầm gặp nhau ở khu vườn nhỏ đằng sau nhà họ Lâm.

Video đã được thay đổi, nhưng nợ thì vẫn phải tính.

Khi nãy, Cố Tâm Nhu thẹn quá hóa giận hét lên câu nói kia, trên khuôn mặt không giấu nổi sự xem thường và chán ghét khiến Hạng Thần giống như con tốt thí mạng đứng chôn chân tại chỗ.

“Tâm… Nhu?” Trước mắt Hạng Thần trở nên tối sầm, có cảm giác giống như từ trên trời bị đạp xuống vũng bùn một cách tàn nhẫn.

Cố Tâm Nhu quay lại nhìn, nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, quay trở về dáng vẻ hiền thục dịu dàng như trước.

“Xin lỗi anh Hạng Thần, vừa nãy dọa anh sợ rồi.”

Nói xong cũng không có ý định nói nhiều với Hạng Thần, mặt cô ta hơi trầm xuống, hỏi Lâm Thụy Lạp bên cạnh: “Cô Lâm, tình hình hiện tại rốt cuộc là có chuyện gì? Chuyện điều chỉnh thay đổi video là việc tiếp theo của cô đúng không, sao bây giờ nhân vật chính trong video đó lại là biến thành tôi rồi!”

Vốn dĩ Lâm Thụy Lạp đã rất tức giận, cô ta còn chịu oan ức đây, rõ ràng cô ta cùng Hạng Thần và Cố Tâm Nhu chỉ là mối quan hệ hợp tác, tại sao trong video đó lại trở thành có bất hòa ân oán chuyện tình cảm rồi.

Trong lòng Lâm Thụy Lạp điên cuồng mắng chửi.

Bây giờ đến nơi lại bị chất vấn một trận, lập tức nổi giận nói: “Tôi làm sao biết chuyện gì xảy ra với cái video đó, USB là các người đưa cho tôi, ai biết hai người muốn công khai tình cảm trước mặt mọi người hay không. Bây giờ bữa tiệc quay trở lại của tôi đã hoàn toàn trở thành một trò cười, tôi còn chưa tìm người tính sổ, hai người thì hay rồi, còn đến chất vấn tôi trước!” Càng nói càng tức giận, Lâm Thụy Lạp chỉ muốn đến cấu xé người trước mặt.

“Cô nói gì, cô nói ai công khai tình cảm!” Cố Tâm Nhu lại bị câu nói này làm nổi giận lần nữa, khuôn mặt lo sợ trốn tránh, sợ sẽ bị lôi kéo vào mối quan hệ nào đó với Hạng Thần.

Hạng Thần đứng bên cạnh khuôn mặt vô cùng khó coi.

Ba người bên này đang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau thì lúc này ở bữa tiệc.

Bởi vì đoạn video đó đã chiếu gần xong, mục đích cũng đã đạt được, trên màn hình lớn nhanh chóng phát video lời chúc mừng của các doanh nhân nổi tiếng, lúc này bữa tiệc mới ổn định trở lại.

Ba Lâm mặc dù sắc mặt khó coi nhưng vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh, xuất hiện để xoa dịu mọi người, cho rằng đó chỉ là video giả mạo để điều chỉnh bầu không khí bữa tiệc.

Tuy ai nấy đều có dáng vẻ hóng chuyện, nhưng khuôn mặt vẫn rất nhiệt tình, tỏ ra hiểu chuyện và không để ý.

Rất nhanh sau đó có người chạy đến bên cạnh Cố Từ Dư thấp giọng nói gì đó, cô vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Lâm Tử Hàm, sau đó nói chuyện vài câu, người đó nhanh chóng biến mất trong đám đông tại bữa tiệc.

Đợi sau khi người đó rời đi, cuối cùng Cố Từ Dư mới từ từ mở miệng: “Cậu Lâm đúng là… Đại nghĩa diệt thân?”

Rõ ràng đã biết hết hành động của cô còn mặc kệ cô làm loạn trật tự nhà họ Lâm tại bữa tiệc của họ. Lại thêm một nữ nhân vật chính ở trong đó là Lâm Thụy Lạp, em gái của anh ta. Lâm Tử Hàm không những không ngăn cản mà còn giúp cô giải quyết hậu quả.

Đúng là… Kỳ lạ.

Đắn đo hồi lâu, Cố Từ Dư vẫn không biết nên dùng từ gì để hình dung.

Lâm Tử Hàm lập tức cười nói.

“Sao có thể nói là đại nghĩa diệt thân chứ, tôi cũng chỉ là muốn giúp cô Cố giải quyết khó khăn và lo lắng thôi.”

Cố Từ Dư giật giật khóe miệng.

Tên này giống như hồ ly vậy, chính xác là muốn xem kịch hay.

Vào lúc Cố Từ Dư đang suy nghĩ có cần cảnh cáo tên này một chút hay không thì đột nhiên một bóng dáng xuất hiện trước mắt, vốn dĩ Nguyên Lạc Sâm đã bị gọi đi chỗ khác lại lần nữa xuất hiện trước mặt, nói: “Có một người bạn muốn giới thiệu với em.”

Không đợi Cố Từ Dư kịp phản ứng, Nguyên Lạc Sâm đã kéo cổ tay của cô đi.

“...” Lâm Tử Hàm vốn đang cười mỉm đột nhiên có chút bất động.

Tên này đúng là giữ vợ rất kĩ.

Tất nhiên Nguyên Lạc Sâm cũng hiểu ý tứ trong ánh mắt của Lâm Tử Hàm, lập tức cười lạnh, quay lại kéo người rời đi, bóng lưng lộ ra dáng vẻ như đang bảo vệ đồ ăn của mình vậy.

“Cô đúng là biết cách trêu hoa ghẹo bướm đấy.”

Đột nhiên, Cố Từ Dư nghe thấy tiếng Nguyên Lạc Sâm bên tai có chút bất lực rồi lại hừ lạnh nghiến răng.

Cố Từ Dư: “...?”

Cô có làm gì đâu.