Chương 62: Nói hươu nói vượn.

"Nếu có người không nghe khuyến cáo, sau này cũng đừng trách tôi uy hϊếp cậu." Nghiêm Ngộ Sâm lạnh lùng nói: "Bởi vì nếu như cậu không tự mình đưa điểm yếu vào trong tay tôi, tôi lấy gì uy hϊếp cậu? Dùng trong vòng một câu nói mà nói, chính là không muốn làm người ăn ngay nói thẳng, không muốn chân trước vừa mắng người xong, chân sau liền kêu oan nói người khác bắt nạt cậu, đó là điều cậu xứng. Nếu như cậu không muốn tiếp thu hiện thực này, vậy để tôi giúp cậu tiếp thụ."

"Còn có, tôi có thể đoán được hội hắc tử sẽ đánh giá tôi thế nào sau khi tôi nói ra những lời này, độc đoán, hay tư bản áp bức." Nghiêm Ngộ Sâm thờ ơ nói: "Nếu như cậu không phục, cậu cũng có thể đến áp bức tôi, nếu cậu không có năng lực kia, vậy thì lập tức ngậm miệng. Phòng phát sóng trực tiếp của tôi không phải là nơi đầu đường xó chợ thích chửi bới, quấy rối người ta chỉ càng chứng tỏ cậu rất không có giáo dưỡng, có thời gian không bằng đọc thêm nhiều sách, bớt quan tâm những chuyện tầm phào không liên quan tới mình, làm chút điểm cống hiến cho quốc gia cho xã hội đi."

【 Nghiêm ba ba nhà tôi chính là chân tướng, một số hắc tử thật sự khiến người khác phải buồn nôn, miệng đầy thô tục còn hữu đương hữu lập, cảm giác mình là bá chủ đức hạnh cao trên đỉnh núi. /phi/ 】

*Hữu đương hữu lập 又当又立: Mô tả loại người đã làm những điều đáng xấu hổ, những điều tồi tệ và những điều đáng trách, nhưng không muốn người khác chế giễu và xúc phạm.

【 Ha ha ha ha ha ha ha xswl. Nghiêm tổng cũng không thoát hộ thê cuồng ma. /cười khóc/ 】

*Xswl - Xiao si wo le 笑死 我 了: Cười chết tôi rồi.

*Hộ thê cuồng ma 护妻狂魔: Bảo vệ vợ đến nghiện.

【 Đám hắc tử các ngươi có nghe thấy chưa? Thỉnh phát biểu, nếu không Nghiêm ba ba sẽ trừng phát ngươi đến mức hoài nghi nhân sinh. 】

*Nguyên văn 请闭麦: Ngôn ngữ mạng, có nghĩa là phát biểu.

【 Nghiêm ba ba: Tôi chính là đang uy hϊếp cậu đó, có ý kiến? Có ý kiến thì ngậm miệng, nói ra tôi cũng khôn nghe. [khinh thường.jpg] 】

"Trở lại chuyện chính, tôi sẽ trả lời một số vấn đề có độ quan tâm tương đối cao gần đây trước, nếu như mọi người có nghi hoặc, có thể trực tiếp comment." Nói đến đây, Nghiêm Ngộ Sâm đột nhiên chen vào một câu: "Không có chuyện gì thì không được tặng quà, đặc biệt là đảng học sinh, tối hôm qua trại huấn luyện phát sóng trực tiếp, rất nhiều tài khoản đăng ký tên thật thực hiện tặng quà số lượng lớn, đều chưa đầy 18 tuổi. Tôi không làm nghề hướng dẫn chương trình, tôi cũng không thiếu tiền, cho nên tôi không hi vọng các em đem tiền tặng cho tôi."

【 Làm sao đột nhiên có cảm giác vừa nhìn thấy mẹ già? [hoảng đầu chó.jpg] 】

【 Đây chẳng lẽ chính là người đàn ông ba mươi tuổi sao? Quả nhiên không giống nhau ha ha ha ha ha ha ha!】

【 Lầu trên không nói tôi thiếu chút nữa thì quên luôn, năm nay Nghiêm tổng đã ba mươi tuổi rồi! [khϊếp sợ.jpg] 】

"Tôi nói mấy người có thể đừng cường điệu nhiều lần về vấn đề tuổi tác của tôi nữa được không?" Nghiêm Ngộ Sâm có chút khó chịu: "Ba mươi tuổi thì làm sao? Ba mươi tuổi chính là thời kỳ vàng son của đàn ông."

【 Phụt ha ha ha ha ha ha anh ba mươi tuổi không vấn đề gì, nhưng vợ anh mới hai mươi hai thôi! 】

【 Đậu má đậu má? Hai người chênh lệch tám tuổi? Thật giống như tôi get được manh điểm kỳ quá— 】

Nghiêm Ngộ Sâm nhìn khán giả để ý điểm này càng ngày càng vẹo, vội vã mở miệng kéo lại chủ đề: "Được rồi, đừng để ý đến tuổi tác nữa. Câu hỏi thứ nhất, tôi cùng Đường Trì kết hôn khi nào."

Nghiêm Ngộ Sâm đọc xong câu hỏi trên phiếu, nhàn nhạt nói: "Tôi kết hôn với vợ tôi là vào hai năm trước, rất nhanh liền đến ngày kỷ niệm hai năm kết hôn, bởi vì lúc kết hôn, Đường Trì có ý định tiến vào giới giải trí, cho nên sẽ không công bố ra bên ngoài, chính là sợ sau này không quản em ấy cố gắng thế nào, đều sẽ bị người khác nói dựa vào hậu đài để thượng vị. Sự thực chứng minh, nỗi sợ ban đầu của tôi đã thành sự thực khi mối quan hệ của chúng tôi phơi ra ánh sáng."

Nói tới đây, sắc mặt Nghiêm Ngộ Sâm âm trầm: "Ở đây, tôi thật sự rất muốn hỏi những người mắng Đường Trì không nỗ lực, không thực lực, dựa vào mối quan hệ cùng tôi để đi đến bước này, các người có biết không, thời gian Đường Trì huấn luyện mỗi ngày ít nhất phải hơn mười sáu tiếng, thời điểm nhiều nhất, thậm chí đạt tới hai mươi tiếng, buổi tối hai ba giờ mới đi ngủ. Toàn bộ trại huấn luyện một trăm học viên, số thời gian em ấy huấn luyện trong ngày là dài nhất, ba ngày hai bên đầu gối đều bị thương, máu ứ đọng trên đầu gối cũ tốt lại thêm mới, những loại thuốc giúp vết thương lưu thông máu so với ăn còn nhanh hơn. Cho nên những người công kích Đường Trì, đến cùng các người hiểu em ấy được bao nhiêu? Trong tay có cái bàn phím, phủ thêm áo may ô liền dám nói hươu nói vượn, các người rất đáng mặt?"

【 Bản thân tôi là fan của Đường Trì, ngày hôm qua may mắn được vào trại huấn luyện tiến hành theo dõi quay chụp, tôi lấy danh dự ra đảm bảo, lời Nghiêm tổng nói đều là sự thật! Không tin có thể vào Weibo của tôi xem thử, trên tường có bức ảnh làm chứng. Đầu gối đùi phải của Đường Trì tất cả đều là máu cục đọng lại, tôi nhìn em ấy huấn luyện, thật sự đau lòng muốn khóc. /khóc lớn/ 】

【 Nói Trì Trì không thực lực, thời điểm tranh tài quan hệ hữu nghị, đợt nhấc chân kia còn chưa đủ thể hiện rõ thực lực sao? /khinh thường/ 】

【 Người nào đó mắng Trì Trì, các người lẽ nào cũng rất xuất sắc sao? 】

"Vấn đề thứ hai, Đường Trì đem em trai vào ngục giam có phải sự thật hay không." Nghiêm Ngộ Sâm cười lạnh: "Mọi người đối với vấn đề này có độ quan tâm chỉ đứng sau chuyện kết hôn của tôi cùng vợ, nhưng, các người có thể không biết, người nào để ý đến vấn đề này, bản thân liền là vấn đề."

"Đầu tiên, không phải là Đường Trì đẩy Lâm Cường vào ngục giam, mà là tôi." Nghiêm Ngộ Sâm gằn giọng nói: "Thứ hai, trước khi Lâm Cường bị cảnh sát mang đi, Đường Trì căn bản không biết gì."

"Còn nữa, Lâm Cường nhiều lần tống tiền vợ tôi, thậm chí vào tối hôm trước, hắn trực tiếp lái xe đυ.ng Đường Trì, nếu như chất lượng xe Đường Trì không tốt, chỉ sợ đối tượng hiện tại để các người bát quái đã không còn." Nghiêm Ngộ Sâm không nhịn được nói: "Hơn nữa, trước tổ tiết mục vẫn luôn nhấn mạnh, Lâm Cường vào tù là bởi vì tống tiền cùng tụ tập đánh bạc, hoàn toàn là việc có tội thì phải chịu. Tôi rất hoài nghi, những người nói giúp Lâm Cường, cấc người giải vây giúp hắn gấp như vậy, có phải cũng từng tống tiền và tụ tập người đánh bài như vậy hay không?"

"Hơn nữa tôi rất muốn hỏi những người này, nếu như em trai cùng mẹ khác cha của cậu nhiều lần tống tiền cậu, thậm chí thiếu chút nữa đâm chết cậu, còn tận lực bắt cậu cậu dọa dẫm, chẳng lẽ cậu vẫn mỉm cười nói tha thứ sao?" Nghiêm Ngộ Sâm chê cười nở nụ cười: "Nếu như đúng là như vậy, vậy chúc cậu có nhiều thêm mấy em trai như vậy nữa, dù sao bị em trai nhiều lần tống tiền cùng thiếu chút nữa bị đâm chết như thế, tới một lần chắc không đủ kíƈɦ ŧɦíƈɦ, nhiều lần đến mấy lần may ra mới thỏa mãn được các người."

"Vấn đề thứ ba, quan hệ của Đường Trì cùng mẹ rất tệ sao?" Nghiêm Ngộ Sâm nhàn nhạt nói: "Quan hệ không tệ, nhưng hai năm trước mẹ Đường Trì đã mắc bệnh tâm thần, vẫn luôn xuất hiện một ít ảo giác không chân thực, cho nên ngày đó mới nói Đường Trì mấy lời như vậy."

Nói tới đây, Nghiêm Ngộ Sâm lấy ra bản báo cáo kiểm tra: "Đây chính là báo cáo giám định mà bệnh viện tâm thần trong tung tâm thành phố đưa cho tôi, bên trên viết rất rõ ràng, ghi rõ trọng độ mẹ Đường Trì mắc chứng rối loạn hoang tưởng cùng chứng vọng tưởng bị hại, ngày hôm qua bà ta đột nhiên phát bệnh mới xuất hiện tình huống đó."

【 Tôi nói, vị bác gái kia thoạt nhiên nhìn điên điên khùng khùng, Trì Trì tốt xấu gì cũng là con trai ruột của bà ta, không có lý do liền nháo loạn, nguyên lai là bệnh tâm thần. /thở dài/ 】

【 Người nào đó nói quan hệ Trì Trì cùng mẹ bất hòa, mặt đau không? 】

【 U1s1, tuy bác gái kia là mẹ Trì Trì, nhưng tốt hơn hết vẫn nên nhốt vào bệnh viện tâm thần đi, nháo như thế thật đáng sợ. 】

"Ba vấn đề quan trong từng câu từng chữ tôi đều đã giải thích, sau này nếu còn có người bịa đặt, tôi sẽ đem tra cứu trách nhiệm pháp luật." Nghiêm Ngộ Sâm liếc mắt nhìn khu bình luận: "Thời gian còn lại là câu hỏi tự do. Tôi xem vừa nãy có người hỏi, tôi cảm thấy Đường Trì đủ khả năng xuất đạo."

"Tôi là chồng em ấy, đương nhiên là tin tưởng em ấy vô điều kiện, vẫn đề này không ý nghĩa." Nghiêm Ngộ Sâm: "Hai người bọn tôi vì sao quen biết? Chuyện này... chính là quen nhau qua kết thân, tôi vừa nhìn liền chú ý đến em ấy."

Nghiêm tổng bắt đầu dựa vào kịch bản của mình mà nói hươu nói vượn.

"Em ấy lúc đó chỉ mới hai mươi tuổi, đặc biệt non, có lần tôi còn cho rằng em ấy chưa thành niên." Nghiêm Ngộ Sâm nói năng hùng hồn, logic hợp lý: "Ở lần gặp mặt trước, em ấy đối với tuổi tác của tôi có chút thành kiến, nhưng lần gặp mặt sau, may mắn tôi lọt được vào tầm mắt của em ấy, sau đó không bao lâu liền kết hôn."

Ở ký túc xá Đường Trì đang xem phát sóng trực tiếp cũng phải kinh ngạc, cái quỷ gì đây?

Trong nguyên văn, hai người gặp mặt lần đầu là đi chụp ảnh kết hôn, ngay cả hợp đồng khế ước cũng là bản điện tử, sao lại có nhiều cảnh như vậy?

"Tôi thích nhất vị trí nào trên người Đường Trì?" Ánh mắt Nghiêm Ngộ Sâm thanh lãnh đột nhiên mềm nhũn, ôn nhu cười nói: "Là eo đi, eo em ấy thật sự rất mềm. Sờ vào có cảm giác gì?" Trong nháy mắt Nghiêm Ngộ Sâm đề phòng nói: "Tại sao tôi phải nói cho mấy người biết?"

"Đường Trì từng gọi tôi cái tên thân mật nào không?" Nghiêm Ngộ Sâm không hề nghĩ ngợi, nói thẳng: "Đương nhiên là có, lúc thường khi hai chúng tôi đơn độc ở cùng nhau, em ấy xuống giường đều cần tôi giúp em ấy đi giày vào, tôi từ chối, em ấy liền nằm lỳ trên giường hung hăng rầm rì với tôi, ngay cả việc dậy sớm đánh răng, cũng cần tôi cõng em ấy đi. Aizz, đặc biệt dính tôi, lúc tôi đi công tác, cứ cách một giờ em ấy sẽ gọi điện cho tôi, nói chung, em ấy hoàn toàn không thể rời khỏi tôi."

"?!!!" Đường Trì muốn điên rồi: "Đều là cái quỷ gì đây? Khi nào tôi muốn anh ấy giúp tôi đi giày? Khi nào tôi muốn anh ấy cõng tôi đi đánh răng? Còn cách một giờ gọi điện cho ảnh, rõ ràng là anh ấy, đi tới đâu cũng muốn báo chút tình huống cho tôi, nếu tôi không trả lời, liền liên tiếp gửi tin nhắn, phiền muốn chết."

Tiêu Hàn vỗ vỗ vai Đường Trì: "Tôi hiểu, cậu không phải đang thẹn thùng vì thấy Nghiêm tổng đem chuyện hàng ngày của hai người kể ra sao, cũng không cần thiết phải phủ nhận toàn bộ đi."

Đường Trì mở to mắt: "Tôi không phủ nhận, căn bản thật sự không có chuyện như vậy."

Miệng Nghiêm Ngộ Sâm như tàu hỏa chạy!

Nhưng, không có người tin tưởng Đường Trì.

"Ngày thường mặt cậu rõ ràng dày, sao đột nhiên lại mỏng như vậy?" Giản Hàng nói: "Không sao, người khác muốn chồng cõng đi đánh rằng còn không có cơ hội, Nghiêm tổng sủng cậu như thế, cậu nên thấy thỏa mãn."

Đường Trì: "..."

Nghiêm Ngộ Sâm, anh thật sự ngứa da rồi phải không.

Tác giả có lời muốn nói:

Nghiêm Ngộ Sâm: "Thực không giấu giếm, Đường Trì đặc biệt dính tôi, em ấy không thể rời bỏ tôi."

—————————

Phàn Phàn: Đến giờ để Nghiêm tổng uống thuốc rồi.

—————————

=> Chương 63: Anh thật sự sai rồi!