Chương 29

Dưới sảnh tòa nhà Tinh Lãng.

Giang Dữ Hoài mở cửa bước xuống xe.

Sáng nay công ty đã tổ chức một cuộc họp để lên ý tưởng cho lần comeback tiếp theo, mãi đến gần trưa anh mới phát hiện ra đã quên đĩa CD có chứa bản demo của ca khúc mới trong phòng thu âm của ký túc xá.

Loại tài liệu này rất quan trọng nên Giang Dữ Hoài quyết định tự mình quay về lấy.

Địa chỉ của ký túc xá mới cách công ty rất gần, lái xe rất nhanh là có thể đến nơi.

Giang Dữ Hoài đứng trước cửa căn hộ 1201.

Trong khoảng khắc mở cửa, không hiểu sao anh chợt nhớ tới lần trước, Niên Dương ngồi trên ghế sofa vừa nghe thấy tiếng mở cửa lập tức hoảng sợ đóng máy tính lại, như thể sợ anh nhìn thấy những gì cậu ấy đang xem.

Bàn tay đang cầm tay nắm cửa của Giang Dữ Hoài không khỏi khựng lại.

Sau vài giây, chàng trai hít một hơi rồi đẩy cửa ra.

Anh được chào đón bởi một căn phòng trống rỗng và yên tĩnh.

Giang Dữ Hoài nhìn đôi giày ở trước cửa đoán được lúc này Niên Dương vẫn chưa ra ngoài, giờ này chắc hẳn cậu còn đang trùm chăn say giấc.

Bước chân của anh liền trở nên nhẹ nhàng hơn.

Giang Dữ Hoài nghĩ lấy CD demo xong liền rời đi.

Anh bước từng bước vào, bỗng nghe thấy tiếng động sột soạt trong phòng.

Không phải từ phòng của Niên Dương, mà là từ…phòng anh.

Giang Dữ Hoài nghe được tiếng động này không khỏi cau mày.

Anh nhớ hôm nay không phải ngày dì giúp việc tới dọn dẹp, trước đây anh cũng từng nói với dì giúp việc không cần phải dọn phòng của anh, mà động tác giống như hamster đào bới trong phòng khiến Giang Dữ Hoài liên tưởng đến fan tư sinh*.

*私生粉/Sī shēng fěn là fan cuồng có sở thích theo dõi, đeo bám và xâm phạm đời tư của thần tượng.

Rõ ràng vừa mới chuyển đến ký túc xá mới, sao địa chỉ có thể bị phát hiện sớm như vậy?

An ninh của Tinh Lãng tệ đến thế sao.

Sau khi nhận ra rằng có thể là fan tư sinh, sắc mặt của chàng trai liền trở nên khó coi, anh bước nhẹ nhàng về phía phòng mình, thấy đèn trong phòng thay đồ đang sáng, tiếng chuyển động lại lần nữa phát ra, cũng đến từ phòng thay đồ.

Giang Dữ Hoài vừa đi đến phòng thay đồ, vừa lấy điện thoại tìm số điện thoại của an ninh tòa nhà.

Nhớ đến không lâu sau khi ra mắt, RNV vẫn còn sống ở một khu dân cư bình thường, đã bị một số fan tư sinh trèo từ ban công đột nhập vào ký túc xá rồi trốn vào trong tủ quần áo của họ, đợi đến tôi khi có thành viên về ký túc xá và mở tủ lấy quần áo mới phát hiện ra.

Đối với những fan tư sinh luôn tìm cách xâm phạm cuộc sống riêng tư của thần tượng, bất luận là bản thân thần tượng hay fan hâm mộ bình thường, đều vô cùng ghê tởm trước sự tồn tại của họ.

Giang Dữ Hoài cau mày bấm số an ninh tòa nhà, sau đó trong nháy mắt mở cửa phòng thay đồ:

“Cậu đang làm gì đó.”

Niên Dương gần như hồn bay phách lạc khi nghe thấy giọng nói phía sau.

Chiếc áo len cậu mới mặc được một nửa, nửa đầu còn chưa chui lọt khỏi cổ áo, toàn thân cứng ngắc quay đầu lại, chỉ có nửa mắt là lộ ra ngoài, nhìn thấy chàng trai đột nhiên xuất hiện ở cửa.

Giang Dữ Hoài lập tức bối rối khi nhìn thấy rõ người đang ở trong phòng thay đồ của mình.

Cái cau mày của chàng trai bỗng chuyển sang ngạc nhiên và bối rối, anh sửng sốt nhìn thiếu niên đang đứng trong phòng thay đồ với chiếc áo len đang mặc dở, nửa đầu vẫn còn bên trong chiếc áo, vòng eo trắng nõn thon nhỏ lộ ra dưới áo len.

Giang Dữ Hoài nhìn chiếc áo len mới mặc được một nửa trên người Niên Dương, rõ ràng là rộng hơn hẳn một cỡ so với cậu.

“Cậu mặc đồ của tôi làm gì.”