Chương 1: Đồng ý với bạn thân đổi chồng

Sau khi Cảnh Lê đồng ý với bạn thân đổi chồng, cô cảm thấy đầu óc của mình thực đúng là bã đậu.

Cô… Sao lại có thể làm ra chuyện khác người như vậy.

Nguyên nhân dẫn đến chuyện này là cô kể với bạn thân là cô và chồng mình sinh hoạt vợ chồng không mấy hài hòa, bởi vì… Từ khi hai người bắt đầu yêu đương, đến lúc kết hôn đã rất lâu rồi, đã chán ngán, không còn tình cảm mãnh liệt như xưa.

Cô và người chồng Diệp Quân là bạn học từ cấp 3 đã hẹn hò, 4 năm đại học, tốt nghiệp được ba năm, tính cả trước sau cũng đã ở bên nhau được 8 năm, đã sớm đã qua 7 năm ngứa ngáy.

Cho nên chán vô cùng.

Vừa mới bắt đầu yêu đương, cơ hồ mỗi cuối tuần đều hẹn ở khách sạn, bây giờ, một tháng miễn cưỡng mới có một lần như vậy, vẫn chỉ làm qua loa, chủ yếu là đã quá quen thuộc, coi đối phương là anh em, nhìn bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đối phương cũng giống vậy, không có cảm giác gì, sờ đối phương còn không bằng tự sờ chính mình.

Cô thấy mình vừa chạm mốc 30, cảm giác tính dục của mình rất mạnh mẽ, nhưng đối với chồng dù như thế nào cũn không có cảm giác, để chồng chạm vào còn không bằng tự mình dùng món đồ chơi nhỏ.

Vốn dĩ phụ nữ đối với chuyện sinh hoạt trong hôn nhân, sẽ cảm thấy rất thẹn, khó có thể nghiến răng nói ra với người khác, trong mắt người ngoài bọn họ là một cặp vợ chồng ân ái, thật ra bọn họ cũng rất ân ái.

Coi đối phương là người nhà, không nɠɵạı ŧìиɧ, không bạo lực, chỉ là sinh hoạt không hài hòa.

Một lần uống say cô đã nói với bạn thân, nói mình và chồng một tháng mới làm một lần, vẫn không thể tận hứng.

Bạn thân Tần Hi nghe vậy liền giống như tìm được tri kỷ, phụ họa nói: “Tớ cũng vậy, tớ và chồng tớ sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© cũng không hài hòa, nhìn đối phương liền chán, nếu nhà các cậu cũng vậy, hay là chúng ta đổi chồng cho nhau đi?”

Cảnh Lê vẫn luôn là cô gái ngoan ngoãn hiểu quy củ, nghe được từ đổi chồng bị doạ rồi, cô và bạn thân là bạn học hồi tiểu học, hai người từ nhỏ đến lớn đều ở cùng nhau, hiểu rõ tận gốc rễ, là bạn bè đặc biệt tốt, không nghĩ tới cô lại đưa ra loại chuyện hoang đường như vậy.

Cảnh Lê bị dọa sợ nói không nên lời.

Tần Hi an ủi cô: “Cậu không cần khẩn trương, đổi chồng chơi thôi, chỉ là đổi chồng lên giường mà thôi, cũng không phải muốn hai người ly hôn, trong mắt người ngoài, các cậu vẫn là vợ chồng, chẳng qua là chúng ta ngầm đổi chơi mà thôi, bây giờ người đa số đã chán chồng, liền coi thành anh em, đời người ngắn như vậy, không làm việc vợ chồng, nhiều khi cũng khó chịu a, đổi một người vừa kí©h thí©ɧ lại thoải mái, chúng ta cũng chỉ ở trên giường kịch liệt, xuống giường mặc quần áo xong vẫn là chồng của người đó, chồng tớ đồng ý chơi với tớ, cậu về hỏi chồng cậu một chút xem đồng ý hay không, đồng ý thì nói, chúng ta bốn người cùng nhau chơi trò đổi chồng.”

Cảnh Lê cũng không biết có phải vì cơ khát lâu lắm rồi hay không, mơ màng hồ đồ liền đồng ý, trở về nói với chồng.

Cô cho rằng Diệp Quân sẽ mắng cô một trận, nói cô không biết xấu hổ, da^ʍ phụ cơ khát thành cái dạng này, mới có thể đưa ra chuyện hoang đường như vậy.

Nhưng Diệp Quân không nói gì, Diệp Quân im lặng suy nghĩ một hồi, rồi đồng ý.

Diệp Quân đối với cô, cũng là thích, hai người từ cấp 3 đi tới đây, cả quá trình tình cảm rất sâu đậm, chỉ là tính dục nam nữ với nhau chỉ ngắn ngủi như vậy, chơi chán rồi, nhấc không nổi hứng thú, nếu đổi là người khác, anh cũng cảm thấy kí©h thí©ɧ.

Anh cũng từng gặp qua bạn thân Cảnh Lê là Tần Hi, là một da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ, so với tính tình của Cảnh Lê hoàn toàn khác nhau.

Tính tình của Cảnh Lê ôn nhu, săn sóc, là hiền thê lương mẫu, mà Tần Hi tiểu da^ʍ oa, nóng bỏng dâʍ đãиɠ, thích hoang đường.

Người phụ nữ như vậy, là đối tượng mà Diệp Quân vẫn luôn muốn tìm.

Đàn ông sao, đều là một cái dạng, gặp được ôn nhu, hiền thê lương mẫu thì cưới, còn muốn chơi một chút ở trên giường thì là da^ʍ phụ.



Cảnh Lê và Diệp Quân đều đồng ý, Tần Hi gửi cho cô địa chỉ, bảo cô hôm nay tới tìm chồng cô ấy.

Cô đến khách sạn mà cô ấy chọn, còn Tần Hi đi đến nhà bọn họ cùng chồng cô làʍ t̠ìиɦ, bảo cô đừng về nhà.

Bây giờ Cảnh Lê cầm thẻ phòng đi tìm phòng khách sạn, tim đập thấp thỏm, cảm thấy mình có chút hoang đường.

Sao lại có thể hạ lưu như vậy!

Cô do dự không biết có nên vào hay rời đi. Đúng lúc này, phía sau có người đè cô lại, trực tiếp dùng thẻ phòng mở cửa ra, đẩy cô vào.

Cảnh Lê xoay người nhìn người nọ liếc mắt một cái.

Là chồng của Tần Hi, Cố Viên.

Chồng cô ấy là luật sư, trước kia thật ra cũng thường xuyên gặp mặt, nhưng mỗi lần gặp mặt nhìn chồng cô ấy đều là một khuôn mặt nghiêm túc, Cảnh Lê kỳ thật có chút sợ hãi khi giao tiếp với luật sư, cảm giác miệng lưỡi bọn họ rất sắc bén, khí chất cũng rất dọa người.

Cảm giác đối mặt với bọn họ, sẽ không có cách nào nói chuyện được.

Sau khi Cố Viên làm xong việc cô ty, trực tiếp đến khách sạn, vào cửa nhìn thấy dáng vẻ người phụ nữ do dự, anh đẩy cô vào cởi tây trang ra.

Giọng lạnh lùng hỏi cô: “Theo như lời Tần Hi nói, cô đồng ý rồi?”

Cảnh Lê đỏ mặt gật đầu, “Ừ, đồng ý rồi, bây giờ chúng ta bắt đầu?”

Cố Viên nhìn dáng vẻ của người phụ nữ đang khϊếp đảm như thế, khoé môi hơi cong lên cười một tiếng.

Đúng là giống như lời Tần Hi nói, khả năng ở trên giường thanh thuần giống như tiểu bạch thỏ, anh Cố thiếu gia còn chưa chơi qua loại này, có thể thử xem sao.

Đã ăn quen kiểu da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ, cũng nên ăn thỏ con để đổi khẩu vị.

Cảnh Lê nhìn Cố Viên vẫn luôn đánh giá cô, có chút hơi xấu hổ, còn chưa tắm rửa a, “Tôi đi tắm rửa trước.”

Cố Viên đột nhiên giữ tay cô lại, đè cô ở trên giường, anh chôn dưới thân cô: “Không cần tắm, tôi có chút đam mê nhỏ, thích ăn huyệt phụ nữ trước khi tắm, huyệt da^ʍ mang theo da^ʍ vị, ăn mới ngon.”

Cảnh Lê: “…”

Cô đã biết vì sao bạn thân nói với cô… Chồng cô ấy khẳng định có thể kí©h thí©ɧ cô, bởi vì, anh nói những lời đó thật thô tục, Diệp Quân tuyệt đối sẽ không nói như vậy…

Rất hạ lưu.