Triệu Thâm Thâm đưa Hạ Tầm đi khám sức khỏe và lấy đơn thuốc được bệnh viện kê.
Sau khi về nhà, nhìn thấy Hạ Tầm thỉnh thoảng vẫn chửi rủa lẫn thở hổn hển, anh ta không khỏi buôn chuyện: “Skill của cậu ta thật sự kém như vậy à?”
Hạ Tầm từ trong tủ lạnh lấy ra một chai nước đá, sắc mặt không tốt lắm: “Siêu siêu tệ.”
Triệu Thâm Thâm cũng là tiểu thụ độc thân giống Hạ Tầm trước đây, không tính tới vị trí quản lý và ích lợi, anh ta hơi bị hào hứng với việc Hạ Tầm ngủ với Hoắc Kình Tinh. Dù sao thì Hoắc Kình Tinh chính là mẫu công đỉnh cấp mà tiểu thụ nào trong giới gay cũng muốn ngủ cùng đấy.
Triệu Thâm Thâm tiến lên giật lấy nước đá Hạ Tầm đang định cho vào miệng, nói: "Cậu có thể quan tâm chú ý bản thân tí được không? Bác sĩ đã nói mấy lần rồi, mấy ngày nay cậu không được ăn đồ lạnh hoặc cay."
Anh ta lấy ấm nước nóng trong tủ ra, đổ nước vào đun sôi: “Nhưng chuyện này đúng là tai nạn với cậu thật. Đợi tí anh hỏi San tỷ xem có cách nào liên hệ hòa giải với Hoắc Kình Tinh không."
San tỷ là người lãnh đạo trực tiếp của Triệu Thâm Thâm. Chị ta khôn khéo lõi đời, hơn nữa trông khá xinh đẹp. Chị ta cũng giỏi làm hài lòng sếp lớn và có tiếng nói trong công ty.
Hạ Tầm nói: "Không, đừng nói cho San tỷ biết, em sợ chị ấy gϊếŧ em mất. Anh đừng kể chuyện này với ai hết. Chờ nước dâng lên thì mình chắn sau.”
Triệu Thâm Thâm lo lắng: "Với cái khả năng của anh thì lấy gì mà chắn nước bây giờ? Cậu có muốn sớm trả xong…”
Anh ta nhanh chóng ngừng nói và nuốt lại từ "nợ". Triệu Thâm Thâm nhìn vẻ mặt của Hạ Tầm, chậm rãi nói: "Việc này giao cho anh, anh nhất định không để cậu bị hủy hoại như thế.”
Hạ Tầm cụp mắt xuống, nói: "Anh đừng có làm việc quá sức, em gần như đã trả xong khoản nợ đó rồi."
"Tầm Tầm, mặc dù mấy năm nay cậu kiếm được bao nhiêu tiền thì gửi cho hắn ta bấy nhiêu, nhưng anh nói thẳng nhé, cậu thực sự có thể trả hết món nợ không đếm xuể đấy sao?”
Triệu Thâm Thâm đau lòng nhìn Hạ Tầm: "Cậu trả nợ hay là sự quật cường không muốn chịu thua trong lòng vậy?
Hạ Tầm im lặng.
Triệu Thâm Thâm vỗ vỗ vai Hạ Tầm: “Cậu không nợ hắn, là hắn nợ cậu. Hắn ta cấm sóng cậu nhiều năm như vậy, cậu cố gắng đối phó với những người đó chẳng phải vì cậu muốn tiếp tục làm diễn viên hay sao? Bây giờ hắn đang mặn nồng tán tỉnh với người khác, chắc cũng không rảnh mà quan tâm đến cậu. Thừa dịp này chúng ta nỗ lực làm việc, với khí chất và thực lực của cậu, anh tin chắc cậu sẽ hot!”
Hạ Tầm cảm thấy vui vẻ hơn một chút, anh mỉm cười, nghiêm túc nói: "Thâm ca, những năm này anh đã vất vả vì em rồi."
Triệu Thâm Thâm khịt mũi: “Cái gì mà vất vả chứ? Anh cũng chỉ có một đứa gà ruột như cậu, không chăm sóc cậu thì anh chăm sóc ai đây. Ráng mà chăm sóc thân thể của cậu đi, rồi biểu hiện thật tốt trong buổi catwalk của JC Vintage hai ngày nữa. Đây chính là miếng bánh mà hai chúng ta vất vả mãi mới kiếm được đấy.”
Sau khi có kết quả báo cáo khám sức khoẻ, Hạ Tầm và Trần Thâm Thâm thở phào nhẹ nhõm khi thấy mọi chỉ số đều bình thường. Thực ra, họ cũng biết rằng những lo lắng của mình có phần không cần thiết, dù sao với địa vị và sự giàu có của Hoắc Kình Tinh, cậu ta còn quý mạng sống của mình hơn là đám dân đen như họ nhiều.
Hai ngày sau, dấu vết trên người Hạ Tầm hoàn toàn biến mất, ngày trình diễn sàn catwalk cũng sắp đến.
Chuyên gia trang điểm vừa trang điểm cho Hạ Tầm vừa trò chuyện với Triệu Thâm Thâm: "Hạ Tầm nhà mấy người đúng là người đẹp trời sinh. Ôi, em đã trang điểm cho rất nhiều người mẫu nổi tiếng mà chưa bao giờ có ai giống anh ấy. Anh ấy hoàn hảo đến mức em không biết bắt đầu makeup từ đâu nữa."
Nghe thấy người khác khen ngợi Hạ Tầm, Triệu Thâm Thâm còn vui hơn cả khi chính mình được khen nữa. Anh ta cười rất tươi: "Cái này thì anh đồng ý, Tầm Tầm nhà anh khá đẹp trai, hahaha."
Hạ Tầm bất lực lắc đầu, thợ trang điểm nhẹ nhàng chạm vào vai anh: “Sao lần này gặp em có cảm giác anh lại gầy đi nhỉ?”
Chỗ đó đau như cắt, thử hỏi ai liên tục uống cháo trắng và ăn trứng gà trong một tuần mà không gầy xuống chứ?
Thợ trang điểm chợt nhận ra: "Anh giảm cân vì buổi biểu diễn này à? Ôi Hạ Tầm, anh mà gầy nữa là sẽ bị suy dinh dưỡng đấy. Phải nói là anh chuyên nghiệp quá, người như anh mà không hot thì ai sẽ hot chứ!”
Triệu Thâm Thâm nhìn sắc mặt Hạ Tầm, dường như Hạ Tầm đang hồi tưởng lại nỗi đau ngày đó, anh ta nhanh chóng cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, Tầm Tầm nhà anh cố ý giảm cân đấy.”
Show catwalk sắp bắt đầu, Hạ Tầm đứng đợi ở hậu trường, Triệu Thâm Thâm ở cửa vẫy tay chào anh, thấy anh nhìn, anh ta liền làm động tác gọi điện thoại và vội vàng rời đi.