Chương 1-1: Tu Hú Chiếm Tổ

Tại một quán bar tư nhân nọ ở Giang Thành.

"Không ngờ Lâm gia lại ôm nhầm đứa nhỏ, Lâm Thư Tinh vậy mà là một kẻ giả mạo."

“Thiếu gia thật là ai vậy?, ngủ một đêm thức dậy, đột nhiên con người có trị giá vài tỷ, nằm mơ cũng cười tỉnh. "

“Hình như tên là gì …… Bùi Ngữ."

Nghe tên mình, Bùi Ngữ khựng lại rồi thu lại vẻ kinh ngạc rất nhanh, ngước mắt lên lần nữa, con ngươi không mang chút cảm xúc gì.Bùi Ngữ: “Chào ngài, đây là rượu các ngài gọi, xin hỏi có cần trực tiếp mở nắp, lên rượu không?"

Một giọng nam thanh lãnh, sạch sẽ cắt ngang bàn luận của nhóm phú nhị đại.

“Rót đầy luôn đi." Các phú nhị đại trả lời.

Tiếng bàn luận vẫn vang lên liên tiếp, Bùi Ngữ im lặng lắng nghe, động tác trên tay vẫn không dừng lại, chầm chậm di chuyển đến phía bên kia của bàn rượu.

“Trách không được tôi cứ luôn cảm thấy Lâm Thư Tinh có dáng vẻ quê mùa trong xương cốt." Một Beta từng theo đuổi Lâm Thư Tinh bị trào phúng là cốc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga khinh thường nói.

“Mẹ nó nói cái gì đó." Tần Phấn đá hắn một cái “Miệng sạch sẽ chút đi."

Tần Phấn tức giận đứng dậy, lấy thuốc trong túi quần: “Phiền chết đi được, tôi ra ngoài hành lang hút điếu thuốc."

Người nọ vừa ra đến cửa, đúng lúc Bùi Ngữ cũng rót đầy rượu chuẩn bị rời khỏi.

“Nè, cậu chọc cậu ấy tức giận làm gì, không biết cậu ấy thích Lâm Thư Tinh sao?"

“Còn làm bộ làm tịch, này không phải càng thuận lợi cho cậu ấy theo đuổi Lâm Thư Tinh sao?” Cậu Beta đó muốn chữi bậy vài câu, đột nhiên nhớ tới Tần Phần là tiểu bối của chi thứ Tần gia. Trong giới nhà giàu, bọn học không thể so với Tần gia

Họ tuy có tiền, nhưng nếu so với Tần gia đứng đầu Giang thành vẫn thì còn kém xa.

Nhất cử nhất động của Tần gia đều có thể ảnh hưởng đến sản nghiệp của nhà bọn họ, chỉ một câu nói có thể khiến nhà bọn họ phá sản.

Cha mẹ luôn nhắc nhở ra ngoài chơi tuyệt đối không được chọc đến Tần gia, mặc dù Tần Phấn không phải là người của dòng chính, nhưng họ cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Lúc Bùi Ngữ rời đi, phía sau lưng lại truyền đến vài câu nói: "Người phục vụ ban nãy quá xấu, Thâm Lam càng ngày càng không được rồi, tuyển phục vụ cũng không lựa chọn đàng hoàng."

“Xấu sao?, cũng bình thường….. nhưng dáng người cậu ấy khá tốt, cái eo nhỏ…."

Tiếng cười hạ lưu truyền vào tai Bùi Ngữ, sắc mặt Bùi Ngữ không thay đổi đóng cửa, lúc ra ngoài vừa vặn nhìn thấy Tần Phấn ở khúc cua hành lang hút thuốc.

Sau khi đi ngang qua nhau, Bùi Ngữ lại quay về với công việc.

Đến giờ chuyển ca, cậu giao ca xong thì đến phòng thay đồ.

“Lại về một mình à?” Anh pha chế rượu đẹp trai hỏi nhẹ.

“Vâng.” Bùi Ngữ lấy quần áo cũ bước vào phòng thay, treo đồ lên giá áo, cùng lúc đó phòng thay đồ cách vách cũng truyền đến tiếng đóng cửa.

Bùi Ngữ chậm rãi thay quần áo, cuối cùng đeo chiếc kính gọng đen vào.

Vừa bước ra không lâu, anh pha chế rượu cũng theo ra tới.

Anh ta nhìn Bùi Ngữ từ trên xuống dưới, sau khi thay áo phông trắng rộng rãi và quần jean, vòng eo thon thả gây chú ý của Bùi Ngữ hoàn toàn được che đậy, nhưng quần áo rẻ tiền trên đường phố cũng không thể che lắp đi dáng người thanh tú của cậu.

Ánh mắt anh chuyển đến khuôn mặt của Bùi Ngữ, thoạt nhìn là một khuôn mặt rất bình thường.

Cặp kính gọng đen bị xước tròng với tay nghề thô sơ, tóc mái đen hơi xoăn trước trán rũ xuống tới mi mắt.

Có thể do bật điều hòa quá thấp, sắc mặt Bùi Ngữ tái nhợt, môi không còn một giọt máu.

Tóm lại là một khuôn mặt ốm bệnh, không chút điểm sáng.

Nhưng anh ở lâu trong quán bar, nhìn thấy đủ loại mỹ nam, liếc mắt một cái là nhìn ra cách ngụy trang vụng về của Bùi Ngữ. Vì mắt cậu rất sáng, giống như hạt thủy tinh trong suốt không chút tì vết, khi ánh đèn chiếu vào có màu nâu nhạt, màu sắc như hổ phách, tỏa sáng khiến người ta không thể rời mắt.

Anh cảm thấy có lẽ Bùi Ngữ là một Omega xinh đẹp đang gấp gáp kiếm tiền.

“Tuy không hiểu cậu đang nghĩ gì, nhưng lúc này trời cũng muộn rồi, trên đường về nhớ cẩn thận." Anh pha chế căn dặn.

Bùi Ngữ đã lâu rồi không nhận được sự quan tâm từ người khác, không ngờ anh lại nói như thế, thậm chí Bùi Ngữ còn không biết tên anh.

Bùi Ngữ cười nhạt: "Cảm ơn, em sẽ chú ý an toàn."

***

Buổi tối 11 giờ đêm, cuộc sống về đêm của Giang thành mới chính thức bắt đầu.

Trên đường người qua lại không ít, mùa hè các sạp hàng buôn bán tấp nập. Mùi mộc hương và mùi rượu còn sót lại trên người Bùi Ngữ đều bị không khí mang vị cay và mùi khói bao trùm không sót lại chút gì.

Nếu có xe buýt đi thẳng đến biệt thự Lâm gia, thì Bùi Ngữ cũng sẽ không bắt taxi.

Ngồi đến trạm gần nhất Lâm gia, Bùi Ngữ đứng bên đường lẻ loi một mình đợi xe.

Tài xế taxi nhìn thấy điểm đến, liền thấy lạ mà nghĩ đã ở biệt thự cao cấp lại không có xe riêng chuyên dụng.

“Nhớ thắt dây an toàn đấy." Tài xế nhắc nhở.

Bùi Ngữ gật đầu.

Trên đường về, giám đốc trực ban vừa gửi đến tiền lương một tuần.

Tiền lương theo giờ của quán bar tư nhân cao cấp rất cao, cộng thêm những phú nhị đại tiêu xài hoang phí thỉnh thoảng sẽ cho tiền bo, sau một tháng, Bùi Ngữ kiếm được con số cũng không ít.

Mẹ của Bùi Ngữ Giang Hạc là một nữ Omega, mười năm trước cha Bùi Ngữ qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi, dưới đả kích quá lớn bà mắc chứng rối loạn tin tức tố hiếm gặp, cần phải nhập viện uống thuốc đặc trị trong một thời gian dài. Với số tiền bồi thường tương đối cao, nhưng phải trả viện phí, ăn tiêu tần tiện, hai năm đầu tiền bồi thường đã dùng hết sạch, từ đó về sau cuộc sống của Bùi Ngữ và Giang Hạc tụt dốc thảm hại.

Hai người sống nương tựa vào nhau, tuy có chút khó khăn nhưng vẫn có thể vượt qua được.

Đên quán bar Thâm Lam làm việc vốn dĩ không rơi lên đầu Bùi Ngữ.

Chỉ vì Bùi Ngữ là con của Lâm gia ở Giang thành.

Bùi Ngữ nhắm mắt dựa vào ghế, nghĩ về những chuyện xảy ra trong thời gian này, giống như một giấc mộng.

Khoảng thời gian trước, tiền viện phí như trứng chọi đá, vốn muốn tận dụng kỳ nghĩ hè ngắn ngủi đi làm thêm kiếm chút tiền, đã tìm được một công việc dạy học cho học sinh tiểu học, nhưng chưa kịp bắt đầu, người của Lâm gia ở Giang thành đã tìm tới cửa.

Luật sư cầm theo một bảng báo cáo DNA, nói Bùi Ngữ là con của Lâm Nhất Phong, đổng sự trưởng của tập đoàn đồ điện gia dụng Lăng Phong, lúc sinh ra do nhầm lẫn của y tá thực tập ôm sai đứa trẻ.

Đồ diện gia dụng Lăng Phong là một doanh nghiệp chuyên về thiết bị gia dụng có tiêu chuẩn quốc tế, tích hợp nghiên cứu và phát triển, sản xuất và bán hàng cũng như các dịch vụ hậu mãi cao cấp. Dưới trướng có nhiều thương hiệu, chủ yếu kinh doanh tủ lạnh, máy lạnh, máy nước nóng, thiết bị gia dụng thông minh và nhiều sản phẩm khác.