Chương 3

Editor: sukiee

Trước mắt, đã thí nghiệm được bốn phần năm người, dư lại chính là đám người Thẩm Dữu Yên, đám đệ tử trẻ tuổi bị phát hiện ra từ trong quặng mỏ, số lượng không nhiều lắm.

Phó Nguyên giơ tay lên, ý bảo bọn họ cùng nhau tiến lên, trực tiếp thí nghiệm.

Ở trong quặng mỏ phát hiện ra thiên phú linh sư giống nhau đều không cao, phẩm giai thấp kém, cho nên mặc kệ là người thí nghiệm hay là đám đệ tử phía dưới đều là một bộ dáng không chút để ý, thậm chí có chút nhàm chán.

Điều này càng làm cho các đệ tử muốn thí nghiệm càng thêm khẩn trương.

Thẩm Dữu Yên vẫn còn tốt. Chỉ là khi nhìn tảng đá kia, hắn mày nhíu lại, nghĩ trăm lần cũng không ra.

Hắn nhớ rõ chính mình chơi trò chơi, hẳn là trò chơi tu chân chính thống mới đúng, tu sĩ từ luyện khí tu đến độ kiếp là có thể phi thăng.

Nhưng hiện tại Linh Sư lại là vật gì?

Chẳng lẽ địa phương hắn xuyên qua không phải trò chơi, mà là thời không song song? Rốt cuộc Trác Quang Sơn xuất từ 《 Sơn Hải Kinh 》, cũng không nhất định chỉ có trò chơi mới có thể sử dụng.

Hắn cơ bản ở trong trò chơi không có ra khỏi cửa, một lòng một dạ chơi thành trò chơi luyến ái, Thẩm - toàn dựa vào “Kỳ ngộ” mà thu thập thiên tài địa đem thành lễ vật - Dữu Yên lâm vào trầm mặc.

Không kịp để hắn nghĩ nhiều, tốc độ thí nghiệm của nhóm người bọn họ rất nhanh, ở một đám “Huyền giai” “Hoàng giai”, rất nhanh liền đến Tần Ngọc thí nghiệm.

Đây là bằng hữu đầu tiên từ khi Thẩm Dữu Yên đi vào thế giới này, hắn hơi hơi mở miệng, không tiếng động nói cố lên, Thẩm Dữu Yên nhìn hắn đi đến phía trước cục đá.

Cùng với các đệ tử từ khu vực khai thác mỏ phía trước không giống nhau, Tần Ngọc thâm sắc lãnh đạm, hành sự lại rất bình tĩnh, làm cho Phó Nguyên đã có chút không kiên nhẫn ứng phó với người khác nhẹ nhàng thở ra, đối với hắn gật đầu, ý bảo hắn tiến lên.

Tần Ngọc đem bàn tay bao trùm lên phía trên cục đá, sau một lúc lâu, cục đá kia lập tức nổi lên biến hóa.

Tinh thể từ thô ráp biến thành tinh tế, nhan sắc từ vẩn đυ.c biến thành trong suốt, cuối cùng đã gần như biến thành trong suốt, không sai biệt mấy với tư chất của Giang Ngọc Tuyền.

Tựa hồ là không nghĩ tới còn có kinh hỉ này, Phó Nguyên cùng với những người khác ở đây đều ngẩn ra.

Phía dưới lại bộc phát thanh âm thảo luận vô cùng kịch liệt, thậm chí bởi vì Linh Sư đến từ khu vực khai thác mỏ mà độ thảo luận càng thêm kịch liệt.

Thẩm Dữu Yên lặng lẽ nhìn quanh, phát hiện Giang Ngọc Tuyền - người mà vừa mới nãy hết sức nổi bật đang nắm tay không vui mà nhìn Tần Ngọc.

Hắn thu hồi tầm mắt, tính toán lúc sau nhắc nhở Tần Ngọc một chút.

Liên tiếp ra hai cái Thiên giai trung phẩm, bình tĩnh trên mặt Phó Nguyên rốt cuộc không duy trì được nữa, thay bằng một cái tươi cười rộng rãi. Hắn liên tục nói hai tiếng tốt, ý bảo Tần Ngọc đi xuống, tiện đà khi nhìn về phía Thẩm Dữu Yên, vẫn như cũ duy trì cái tâm tình tốt ấy.

“Hài tử, đi lên, tới phiên ngươi.”

Thầm nghĩ một tiếng vị tu sĩ này sắc mặt thiện biến.