Chương 1

Editor: sukiee

Trác Quang Sơn bên trong Trác quang cảnh.

Bên trên Trác Quang Sơn có thần tiên.

Hôm nay, là ngày thiên hạ đệ nhất sơn —— Trác Quang Sơn thu đồ đệ.

Sáng sớm, trước cửa sơn môn chen chúc đầy đệ tử tuổi trẻ.

Bọn họ phân biệt xếp thành hai hàng.

Các đệ tử bên trái đều mặc trang phục thống nhất, ăn mặc tinh xảo, thỉnh thoảng lại nhìn về phía bên phải, ngẫu nhiên còn sẽ khe khẽ nói nhỏ hai tiếng.

Nhóm người bên phải thì ăn mặc không đồng nhất, tinh xảo cũng có, bình thường cũng có, thậm chí còn có người ăn mặc quần áo cũ nát, tồi tàn như vừa mới được đào lên từ trong đất, dẫn tới những người khác ghét bỏ không thôi, tránh còn không kịp.

“Khụ khụ.”

Phó Nguyên đứng ở trên đài cao phía trước, đem hành động của mọi người xem ở trong mắt, ho khan một tiếng, nhắc nhở mọi người im lặng. Trước sơn môn chỉ một thoáng lặng ngắt như tờ. Tất cả ánh mắt mọi người nóng bỏng mà nhìn hắn, hoặc là nói nhìn khối cục đá cực lớn sau lưng hắn.

Đó là một khối cục đá toàn thân hiện ra màu đen. Khi ánh mặt trời xuyên qua sẽ hiển lộ ra một màu xanh lục xinh đẹp để nói cho mọi người biết đó không phải màu đen, mà là bởi màu xanh lục tự nhiên chuyển sang màu đen đậm.

Nhìn thấy sự mong chờ trong ánh mắt của bọn họ, Phó Nguyên lộ ra tươi cười, ngữ khí lại mang theo cảnh cáo: “Mọi người tới đây đều đã được xác định thân phân Linh Sư trước khi lên Trác Quang Sơn, mà kế tiếp, ta sẽ khảo nghiệm những đệ tử có thân phận phù hợp, người được gọi tên tiến lên một bước, đi đến chỗ ta.”

Dứt lời, hắn cũng không trì hoãn, trực tiếp lấy ra một quyển sách ngọc, đọc tên trên đó.

Những người có tên trong danh sách đều đứng ở bên phải, những người được gọi tên đầu tiên là những người trẻ tuổi trong bộ quần áo hoa lệ, lộng lẫy. Bọn họ lục tục tiến lên, xếp thành một hàng.

Phó Nguyên không vội vã cho bọn họ thí nghiệm, mà trước tiên là giải thích thân phận Linh Sư: “Linh Sư là những người có thể câu thông với Linh Ngọc, thiên phú chia làm 4 giai là Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mỗi nhất giai lại có tam phẩm: thượng, trung, hạ. Hy vọng chư vị đều có thể có một thiên phú tốt.”

Nói xong, hắn gật đầu với đệ tử thứ nhất, ý bảo hắn tiến lên một bước, đem tay đặt lên trên tảng đá.

Đệ tử thật cẩn thận chạm vào tảng đá, khẩn trương đến mồ hôi thấm ướt đẫm trên trán. Rất nhanh, tảng đá trước mặt bắt đầu sinh ra biến hóa.

Màu đen phai nhạt một ít, hiện ra một màu xanh xám khô khốc. Mà mọi người nhìn chằm chằm một màn này cũng không khỏi phát ra một tiếng thở dài.

Sắc mặt đệ tử thứ nhất tái nhợt, chỉ có thể lúng ta lúng túng nghe Phó Nguyên nói một tiếng “Hoàng giai trung phẩm”, sau đó được phân phó rời đi, đệ tử thứ hai gấp không chờ nổi chen vào vị trí trước đó của hắn.

Tốc độ của thí nghiệm rất nhanh, thỉnh thoảng có thể nghe được “Huyền giai” “Hoàng giai”, ngẫu nhiên có một cái “Địa giai” xuất hiện, cũng đủ khiến mọi người kinh hô một tiếng, tiện đà lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ.

Mà ở bên trong bầu không khí náo nhiệt này, trong đám người đến bây giờ còn không người có hỏi thăm, một người trẻ tuổi ăn mặc rách nát, vẫn đang cúi đầu, thỉnh thoảng lại nghe hai câu lời nói của đám người náo nhiệt bên cạnh, mà đại đa số thời điểm là đang ngẩn người, đang tự hỏi hiện tại cùng những sự tình không liên quan.

Mặc dù đã đi vào thế giới này vài ngày, Thẩm Dữu Yên trong lúc nhất thời vẫn không thể thản nhiên tiếp thu được sự thật chính mình xuyên qua.