Chương 6

“Ngươi tới đây làm gì?” Ta mặc lại quần áo ướt, lười biếng dựa vào vách đá ở cửa động của đầm lạnh.

Ta vừa xác nhận lại với hệ thống, do ảnh hưởng của nguyên đan nên giá trị tính mạng của ta đã tăng lên tới 50%.

Đúng là tin "tốt".

“Không phải ngươi nên cảm ơn ta sao?” Mặc Lâm cau mày nói: “Nếu không phải bởi vì ta cảm nhận được ngươi sắp c.hết thông qua ma tức, chạy đến cứu ngươi, chỉ sợ ngươi đã c.hết rồi!”

“Ồ, động phủ của ân nhân cứu mạng ngươi nằm hướng bên phải ở ngoài, đi thong thả không tiễn.”

Một đôi bàn tay to lớn đột nhiên bóp lấy cổ ta: "Tống Trúc, hôm nay ta vì ngươi mà đến!"

"Nếu không phải mạng của ngươi còn tác dụng thử thuốc cho Tuyến Miên thì bây giờ ta thật sự muốn bóp c.hết ngươi!"

Tuyệt, tên điên này sắp bóp c.hết ta!

"Đừng để ta sống, Tuyết Miên không cần thuốc của ngươi nữa đâu, Sở Vân đã móc kim đan của ta cho nàng ta rồi, thân thể vàng ngọc của nàng ta không còn vấn đề gì cả.” Ta khó khăn nói.

Lực trên cổ bỗng nhiên thả lỏng: "Sở Vân lấy kim đan của ngươi?"

“Khụ khụ khụ…” Không khí đột nhiên tràn vào phổi, ta ho dữ dội.

Tại sao không tiếp tục?!

"Chuyện xảy ra khi nào? Tại sao ngươi không nói cho ta biết?" Giọng nói của Mặc Lẫm lạnh lùng đến đáng sợ.

"Hừ, ngươi giả vờ gì chứ? Không phải ngươi khiến cho hắn nghi ngờ ta là ma tu sao? Không phải ngươi thả ma tức vào cơ thể của ta là để Sở Vân nhìn thấy hay sao?!"

Mặc Lẫm không hề nói gì, đột nhiên cút khỏi mắt ta.

Cứ như vậy bỏ qua cơ hội bị hắn bóp c.hết, ta hận không thể đấm ngực dậm chân!

“Này hệ thống, ngươi nói coi, mấy thằng cha này bị bệnh hết rồi hả?” Ta gọi hệ thống trên đường đi bộ về động phủ.”

“Được rồi, ký chủ à, ta thật sự rất thông cảm với tình cảnh của ngươi, nhưng với hoàn cảnh hiện tại của ngươi, xem ra muốn tự s.át cũng không dễ dàng như vậy, ngươi có muốn tiếp tục không? Nếu ngươi đổi ý, ta vẫn có thể giúp ngươi tiếp tục làm nhiệm vụ. Dù sao, nếu ngươi hoàn thành xuất sắc, ta cũng có thể nhận được phần thưởng tương ứng..."

“Đó có phải là lý do ngươi luôn giấu chuyện cha mẹ ta không còn nữa phải không?”

Hệ thống "A" một tiếng, dừng một chút mới nói: "Ngươi biết hết rồi?!"

Ta cười: “Ngươi quả là một hệ thống rác rưởi! Nếu như ngươi nói với ta sớm hơn, chẳng phải ta sẽ…”

"Vậy ngươi quyết định ở lại thế giới này sao?!"

"Không, ta vẫn phải quay về."

"Tại sao?"

"Ngươi biết đấy, lời cuối cùng mẹ ta nói trước khi bà c.hết là muốn ta sống thật tốt."

Liều mạng tìm đường c.hết ở thế giới này chính vì muốn trở về thế giới thực và cố gắng sống thật tốt.

Ta biết điều này nghe có vẻ hơi sai trái.

Nhưng mà, dù thế nào đi nữa ta cũng phải làm được.