Chương 4

Chớp mắt màn đêm buông xuống, con bé trở về phòng làm bài tập, trên màn hình điện thoại không có gì thay đổi.

Bạn thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía cánh cửa đóng chặt, cuối cùng dựa vào sofa nhắm mắt lại.

Đinh!

Điện thoại reo.

Phía trên hiển thị một dòng chữ nhỏ: [Sự kiện đã thay đổi, bạn có muốn kiểm tra hay không?]

Có.

Một giây sau khi nhấp vào lựa chọn, màn hình hiện một video, trên video rõ ràng là hình ảnh của con gái bạn, thời gian trên góc bên phải hiển thị 8:50. Con bé đang xem điện thoại, trên điện thoại có hiện một cái nút, bạn thử ấn vào, thấy rõ nội dung trên điện thoại của con bé.

[Trần Tuyết Tình: Hôm nay cậu không đi học bổ túc à?]

[Tinh Tinh: Cha mình thấy không được khỏe nên mình không đi.]

[Trần Tuyết Tình: Vậy cậu có muốn đến nhà mình xem mèo không? Hôm nay mèo nhà mình đã sinh mèo con đó.]

[Tinh Tinh: Có mèo con à?!!!]

Mấy dấu chấm than thể hiện rõ sự phấn khích của con gái.

[Trần Tuyết Tình: Đúng vậy, tới đi tới đi, không phải cậu muốn nuôi mèo sao, mình có thể cho cậu một con.]

Con bé không biết đang nghĩ gì, im lặng một lúc, chậm rãi gõ chữ.

[Tinh Tinh: Quên đi, nhà mình không thích hợp để nuôi mèo, nhưng mình vẫn sẽ qua xem. Đợi chút, mình qua liền đây.]

Con bé tắt điện thoại, mặc quần áo, trong lúc bạn không để ý liền lẻn ra ngoài, sau đó đạp xe đạp vào một con ngõ nhỏ.

Bóng lưng con bé như bị màn đêm nuốt chửng.

Bạn cảm thấy ớn lạnh, hàm răng run rẩy, tiếp tục xem video.

Con gái đỗ xe đạp trước cổng một nhà, quen thuộc bước vào, gõ cửa nhà.

Cửa mở.

Là Trần Tuyết Tình, bạn thân nhất của con bé.

"Tinh Tinh, cậu tới chậm quá."

Trong phòng còn có hai nam sinh, bước chân của con bé có chút do dự, thấp giọng nói: “Sao bọn Triệu Đông cũng đến?”

Bạn nhớ con gái từng nhắc tới cái tên này, là học sinh bất lương trong trường. Hiệu trưởng là họ hàng với tên đó, nên tên đó không sợ gì hết, dù có phạm lỗi cũng chỉ bị trách mắng một hai câu.

"Hì hì hì, không sao hết, càng đông càng vui mà." Trần Tuyết Tình cười, ôm lấy cánh tay con bé: "Mèo con ở trong phòng ngủ, mình dẫn cậu đi xem."

Không đúng...

Tinh Tinh, Tinh Tinh, đừng vào đó cùng họ!

Đừng vào!!!

Bạn la hét, đánh rơi điện thoại, muốn lao ra ngoài nhưng lại bị một rào cản vô hình ngăn lại.

[Lựa chọn của bạn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết cục của con gái bạn. Một khi đã chọn, bạn không có quyền can thiệp vào diễn biến của sự kiện.]

Những lời này hiện lên rõ ràng trong tâm trí bạn.

Bịch...

Bạn ngã xuống đất, chiếc điện thoại rơi bên cạnh vẫn tiếp tục phát sự kiện diễn ra.

Bạn nhìn thấy rèm cửa đóng kín, trong phòng tối tăm không có ánh sáng.

Bạn nhìn thấy con gái bạn bị hai thiếu niên ấn xuống đất.

Bạn nhìn con bé bị kéo đi, bị chà đạp như một miếng giẻ rách.

Bạn nhìn con gái khóc, thiếu niên đang cười, cô gái ngoài cửa ôm con mèo đen, dựa vào tường khóc.

Bạn nhìn con bé chống cự một cách tuyệt vọng, cuối cùng chỉ còn chết lặng...

Sau đó...

Bạn nghe thấy tiếng máy ảnh, cùng một lời cảnh báo.

"Từ Tinh Tinh, bọn tao chụp ảnh lại hết rồi. Nếu mày dám nói cho ai biết, tao sẽ phát thứ này cho mỗi người một bản. Có nghe thấy không, con điếm thối?!"

Con bé không trả lời, ôm lấy quần áo rúc vào góc như một con rối gỗ.