Chương 3

4

Vớ vẩn.

Buồn cười.

Cho dù không được đi học, bạn cũng biết thế giới này không thể có chuyện như vậy được.

Bạn biết rõ đây là một trò đùa hoặc có thể là một âm mưu nào đó, nhưng bạn vẫn do dự, do dự mà bấm vào nút.

...[Có]

Một luồng sáng trắng xẹt qua màn hình, bầu trời đột nhiên thay đổi, sau khi ánh sáng mờ đi, xung quanh trở lại yên lặng như cũ.

Một cơn gió lạnh thổi qua, vài bông tuyết trắng từ trên trời rơi xuống.

Bạn không thể tin được đưa tay ra, nhìn chằm chằm vào những bông tuyết sắp tan trên đầu ngón tay.

Điện thoại lại sáng lên, màn hình hiển thị ngày 1 tháng 1 năm 2019.

Thời gian đã quay ngược trở lại!!!!

Không...

Đây không thể là thật được!!

Hoảng sợ, kinh hỉ, kinh ngạc, đủ loại cảm xúc đan xen nhau, bạn đưa tay tát thật mạnh vào mặt mình, cảm giác đau đớn nói cho bạn biết đây không phải là mơ.

Bạn nắm chặt chiếc điện thoại, chạy về nhà như điên.

"Cha."

Phía sau truyền đến một tiếng kêu, tiếng kêu đã thất lạc từ lâu.

Con gái của bạn đang đứng dưới trời tuyết, trên cổ quắn chiếc khăn màu trắng gạo mà bạn đan cho con bé. Nhiều năm quá rồi, chỉ trên chiếc khăn đều bung ra cả.

Con bé như một bông hoa vừa chớm nở, đứng đó lặng lẽ ôm cuốn sách trên tay, nhìn bạn, ánh mắt vẫn trong sáng như thế.

"Tinh Tinh......"

Bạn bật khóc, tim đau như cắt, bạn không kìm được mà khóc như một đứa trẻ.

"Cha, cha bị sao vậy?"

Con gái chạy tới đỡ bạn dậy, thấy quần áo mỏng manh của bạn, cau mày, lải nhải giáo dục: "Trời lạnh như vậy, cha ra đường sao không mặc quần áo dày hơn?". Vừa nói xong con bé liền chú ý tới điện thoại trên tay bạn, "Cha, cha đổi điện thoại rồi à?"

Bạn không dám cho con bé biết chuyện đã xảy ra, bạn bình tĩnh cất điện thoại đi rồi nói: "Không lạnh không lạnh, chúng ta về thôi."

Con gái nắm tay bạn, bước từng bước về nhà.

Con bé bắt đầu nấu cơm, bạn lén xem xét đồ đạc trong nhà cùng tin thời sự, quả thật mọi thứ đều quay trở lại nửa năm trước.

Bạn cảm thấy bất an, lại lấy điện thoại ra, đột nhiên phát hiện app có thay đổi, đó là một lựa chọn.

[Con gái bạn sẽ đến lớp bổ túc sau nửa giờ nữa, bạn chọn...

A: Tự mình đưa con bé đi.

B: Để con bé đi một mình.

C: Không cho con bé đi.

Nhắc nhở: Lựa chọn của bạn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết cục của con gái bạn. Một khi đã chọn, bạn không có quyền can thiệp vào diễn biến của sự kiện.]

Bạn đột nhiên nhớ tới sự thay đổi đầu tiên ở con gái bắt đầu từ khi con bé đến lớp bổ túc vào một ngày tuyết rơi, có lẽ hôm nay chính là nguồn gốc của bi kịch...

Bạn không chút do dự, chọn C.

"Tinh Tinh, hôm nay cha thấy không được khỏe, con có thể không đến lớp bổ túc được không?"

Con bé sửng sốt một lúc.

Con bé luôn ngoan ngoãn nghe lời, đối với bạn vô cùng hiếu thảo, bạn chắc chắn con bé sẽ đồng ý. Quả nhiên, con bé gật đầu.