Chương 12

Cố Trúc đứng trước tủ tìm quần áo, Cố Phù ngồi bên bàn, nhìn quanh căn phòng sáng đèn.

Trong phòng bày rất nhiều bản vẽ gỗ và các dụng cụ như đυ.c và búa, giá để đồ cổ cũng toàn là đồ gỗ sơn mài, có cả hoa gỗ vừa giả vừa thật, còn có một căn tiểu lâu bằng bàn tay, thậm chí có cả vũ khí như cung tên, hộp đựng tên, nhìn không giống phòng ngủ của thiếu gia nhà giàu, mà giống nơi ở của thợ thủ công thức khuya dậy sớm để chế tạo đồ vật.

Cố Phù định thu hồi tầm mắt, bỗng phát hiện trên bức tường bên trong treo ba chiếc cung tên.

Trong đó có hai chiếc Cố Phù đã từng thấy, một là cung dài thông dụng trong quân đội, hai là cung nặng mà chỉ Thần Xạ Doanh mới được dùng.

Cung dài chế tạo tương đối đơn giản, có thể sản xuất hàng loạt, còn cung nặng thì ít thấy hơn, vì nguyên liệu và quy trình chế tạo đều rất phức tạp, nên sản lượng không nhiều.

Chiếc cuối cùng Cố Phù chưa từng thấy, chiếc cung đó không chỉ có hình dáng kỳ lạ, dây cung trên đó đan chéo, còn lắp cả thứ giống như bánh xe, nếu không phải đặt cùng với hai chiếc cung kia, Cố Phù căn bản sẽ không nghĩ đây là cung.

Cố Trúc cầm quần áo đi tới, Cố Phù xác nhận với hắn: "Đó là cung sao?"

Bản thân hắn cũng không chắc: "Có lẽ vậy..."

Cố Phù không hiểu: "Có lẽ?"

Cố Trúc: "Ta làm theo một cuốn sách tên là Thiên Công Ký, kiểu dáng kích thước đều đúng, chỉ là chất liệu không đúng, cần phải có mã não và thép, nhưng những thứ đó chỉ có xưởng chế tạo vũ khí của quân đội mới có..."

Cố Trúc nói chuyện vẫn luôn rũ mắt, không dám nhìn thẳng vào Cố Phù, nói chính xác hơn là hắn không dám nhìn thẳng vào bất kỳ ai, cũng không thích giao tiếp với người khác, hắn thích nhốt mình trong căn phòng này, cặm cụi làm những việc mình thích.

Có lẽ vì vậy, người ngoài luôn cảm thấy hắn rất khó gần, ở thư viện cũng không ai muốn đến gần hắn.

Cố Phù sửng sốt: "mã não và thép? Vậy thì làm ra cung sẽ quá nặng."



Binh quý thần tốc, mang theo một chiếc cung nặng như vậy ra chiến trường, chẳng khác nào tự tìm cái chết.

"Ừm..." Cho nên hắn mới không chắc thứ này có phải là cung hay không, nhưng: "Nhưng theo như sách nói, chế tạo cung theo cách này có thể tiết kiệm sức lực, độ chính xác cao, tầm bắn cũng xa. Cung nặng thông thường có lực kéo sáu mươi cân, nhiều nhất chỉ bắn được một trăm bước, chiếc cung này dùng cùng hỏa dược, đẩy hai đoạn, có thể bắn được khoảng một dặm... Nhị tỷ?"

Cố Phù đột nhiên đặt tay lên vai Cố Trúc, Cố Trúc không hiểu tại sao, nhanh chóng liếc nhìn biểu cảm của Cố Phù, thấy Cố Phù có vẻ hơi đờ đẫn, trong lòng bắt đầu lo lắng, không biết mình có nói sai điều gì không.

Ngay sau đó, Cố Phù kinh ngạc nói: "Một dặm???"

m lượng quá lớn, dọa Cố Trúc quay đầu nhìn ra cửa, may mà nha hoàn và tiểu tư trong viện đều biết hắn không thích bị người khác làm phiền, ban đêm hộ vệ cũng đứng cách xa, không nghe thấy tiếng của Cố Phù.

Cố Phù vẫn còn đang kinh ngạc, một dặm! Nguyên một dặm!!

Nếu có thể báo lên xưởng chế tạo vũ khí... Khoan đã!

Cố Phù hỏi Cố Trúc: "Cuốn Thiên Công Ký kia là sách cổ bản hiếm có sao?"

Cố Trúc lắc đầu: "Không phải bản hiếm, rất nhiều hiệu sách đều có bán."

Không phải bản hiếm, vậy thì xưởng chế tạo vũ khí không có lý nào không chú ý đến loại thần binh lợi khí như vậy, trừ khi chế tạo ra thực vật không lợi hại như sách nói, hoặc là...

Cố Phù bỏ tay khỏi vai Cố Trúc, khẽ thở dài: "Lão tam, ngươi có biết Hí Hòa đại đạo rộng bao nhiêu không?"

Hí Hòa đại đạo nằm trên trục chính của kinh thành, là con đường thẳng từ Hí Hòa Môn vào đến hoàng thành, bình thường bách tính, quan viên vào thành đều không được đi con đường này, nên còn gọi là Ngự Đạo.