Hình như có chút hồi hộp, tay ở bên người tự giác nắm chặt lại, vừa lo lắng mà đưa tay lên vén tóc ra sau tai. Lúc thực hiện động tác này chiếc lắc bạc trên tay phát ra âm thanh, trong trẻo dễ nghe.
Hôm nay cô vẫn mặc một cái váy dài thân liền màu trắng, so với ngày hôm đó ngắn hơn một chút, chỉ vừa qua gối, phối cùng một đôi giày sandal màu trắng, nhìn có vẻ đường cong ở chân rất cân xứng.
Sao mà làm thế nào cũng thấy là tiểu bạch hoa.
Tạ Yến Yến sao? Lục Phong Thừa đem tên của cô nhẩm ở trong miệng vài lần, theo bản năng nhíu nhíu mày.
Cái tên này không quá phù hợp. Khí chất cả người cô cùng với cái tên này rõ ràng khác hoàn toàn với nhau.
Tạ Yến Yến làm sao cũng không biết được trong đầu Lục Phong Thừa nghĩ đến chuyện này.
Cô vốn là có chút hồi hộp, trong lúc này nhìn thấy Lục Phong Thừa nhíu mày, tâm tình bị phóng đại lên mấy lần.
Buổi chiều Trương Dương cố ý dặn dò cô, cậu ta gọi người kia là anh Lục, phải chú ý ánh mắt. Sẽ theo bọn họ gọi là anh Lục, tốt nhất là Lục Phong Thừa đáp lại, coi như là đã nhận cô rồi. Nếu như không phản ứng thì cô cũng đừng quá lo lắng, tính cách anh Lục chính là như vậy.
Chỉ cần đừng làm cho anh Lục ghét, thì sẽ không có chuyện gì.
Lúc đó Tạ Yến Yến không nghĩ nhiều, trong lòng nghĩ gặp mặt bạn của anh trai, tiếp đón vài người, sẽ không xảy ra việc gì.
Lúc ấy cô còn không biết làm bạn gái của Trương Dương có suy nghĩ gì.
Đối với cô mà nói, trong lúc cô tuyệt vọng nhất là Trương Dương đã đưa tay kéo cô lên, đối với cô là người tốt.
Tạ Yến Yến cảm kích cậu ta rất nhiều, cũng nảy sinh chút cảm tình và rung động.
Lần đầu tiên trong lòng cô gái nhỏ có tâm tư thầm mến rất dễ bị người khác phát hiện. Cái loại yêu thích rung động thuần khiết rất nhanh nảy lên, làm sao có thể giấu được. Huống chi đối phương là Trương Dương người từng trải. Thường xuyên qua lại tâm tư của cô gái nhỏ bị phát hiện, hai người bên nhau là điều hợp lý.
Ban ngày vào ngày bình thường cô còn phải lên lớp, Trương Dương đến đón cô ra ngoài ăn cơm vài lần. Cách hành xử rất phù hợp với tên của cậu ta Trương Dương. Xe thể thao, nhà hàng cao cấp, Tạ Yến Yến đoán gia cảnh nhà cậu ta nhất định rất giàu.
Nhưng giàu bao nhiêu thì cô không biết. Dù sao tình yêu với người bình thường cũng sẽ điều tra bối cảnh mà thôi.
Mãi đến khi Trương Dương nói với cô về buổi họp mặt cô cũng không cảm thấy có việc gì. Đến địa điểm hẹn, chi phí có chút cao, nhưng cũng không tính là quá cao. Dù sao hôm bọn họ chính thức quen biết cũng chính là ở chỗ này.
Đàn chị ở trường học gọi cô đến giúp đỡ, nói là có người dự định ở đây tổ chức một buổi lãng mạn, hiện trường vẫn còn đang đàn violin.
Lúc đàn chị gọi cô đến cố ý nói với cô rằng không phải đi nhầm, nhất là đừng chạy lung tung.
Ngày đó ở trên lầu hai, nghe nói tổng cộng tốn hơn 10 vạn.
Về phần tầng cao, đó là nơi bọn họ không được vào.
Mãi đến khi Trương Dương ôm cô như không có việc gì đi vào thang máy, lúc đến tầng cao nhất.
Tạ Yến Yến mới bỗng nhiên ý thức được, bạn trai của cô hình như không chỉ là một người giàu bình thường.
Sau khi kinh ngạc trông giây lát, cô cũng không cảm thấy có gì. Dù sao Tạ Yến Yến so với người khác đều hiểu rõ bản thân sẽ thích Trương Dương, là bởi vì cậu ta là anh hùng của cô, cũng chỉ vì như vậy mà thôi. Về mặt khác thì cái gì cũng không có.