Chương 2

Điều không hài lòng duy nhất chính là bộ ngực như hai con thỏ trắng to lớn treo lủng lẳng ở trước ngực luôn luôn lúc ẩn lúc hiện, hơn nữa chỉ cần hơi khom lưng một cái là có thể nhìn thấy rất rõ ràng khe rãnh ngực thật sâu...

Rõ ràng đó không phải trang phục cổ thấp, nhưng nó lại bị cô cố gắng mặc ra để tạo hiệu ứng của trang phục cổ thấp.

Cũng may mắn thay, đây cũng không phải lần đầu tiên Nhậm Sơ Tuyết gặp phải tình huống như thế này, cô gần như là không cần nghĩ ngợi gì đã nhanh chóng lấy ra một cái ghim nhỏ tinh xảo từ trong túi xách, ghim nó vào chính giữa, ừ, như vậy thì tốt hơn rất nhiều.

Đào Nhã Nhã rõ ràng khịt mũi coi thường cách nói "chuyến du lịch cùng với gia đình" của Nhậm Sơ Tuyết, cô ấy hừ một tiếng, ôm cánh tay nói: "Trần Hạo cũng chỉ đang lừa gạt một trinh nữ bé nhỏ non nớt, không có kinh nghiệm như cậu mà thôi, chuyến du lịch cùng với gia đình thì đã sao? Có phụ huynh ở đó thì sao cơ chứ? Ai mà biết được liệu cha mẹ của cái tên Trần Hạo đó có phải cũng đang ước gì gạo nấu thành cơm sau đó bắt giam cậu lại luôn hay không."

Nhậm Sơ Tuyết tức giận đấm nhẹ cô ấy một cái: "Suy nghĩ của cậu cũng quá xấu xa rồi, cô dì dượng của Trần Hạo cũng ở đó, đến lúc đó tôi ngủ cùng với chị họ của Trần Hạo."

Đào Nhã càng ngạc nhiên hơn nữa: “Chị họ của anh ta cũng đi cùng à? Cậu đã từng gặp chị họ của anh ta bao giờ chưa? Lỡ như chị ta là một người già mồm, đạo đức giả thì sao đây hả?"

Nhậm Sơ Tuyết cười, ánh mắt có chút oán trách: "Sao mà cậu cứ thích nghĩ những điều xấu thế hả? Trần Hạo nói, chị họ của anh ấy là một người con gái rất xinh đẹp đó."

Đào Nhã Nhã bĩu môi, nhỏ giọng nói thầm: "Chính là loại người rất xinh đẹp trong đầu cũng có rất nhiều âm mưu quỷ kế, cẩn thận coi chừng chị ta thay đổi cách giày vò cậu thêm cực nữa đấy."

Cô ấy nói nhỏ giọng. Nhậm Sơ Tuyết không nghe thấy được lời cô ấy đã nói, nhưng không ngờ rằng, những lời của Đào Nhã Nhã nói ra lại trở thành sự thật.

Cuối cùng Nhậm Sơ Tuyết đúng thật là đã bị chị họ của anh ta thay đổi cách "giày vò" theo những cách khác nhau.

Chuyến du lịch gia đình lần này của Trần Hạo là đi du lịch cùng với gia đình của cô cậu, đã sớm lên kế hoạch xong xuôi đâu vào đó, bọn họ sẽ đi đến thành phố X để ngắm biển, không nghĩ tới trước khi xuất hành không lâu thì họ mới biết được con trai của mình cuối cùng cũng đã rời khỏi cuộc sống độc thân, ba mẹ của Trần Hạo vô cùng hưng phấn, nhiệt tình mời Nhậm Sơ Tuyết đi du lịch cùng với bọn họ.

Đương nhiên, trên danh nghĩa thì chuyện được đi du lịch cùng họ là phúc lợi cho Nhậm Sơ Tuyết, nhưng trên thực tế việc đó cũng ẩn giấu suy nghĩ riêng và sự ích kỷ của cha mẹ Trần Hạo: Bọn họ muốn nhìn thử xem con dâu tương lai của bọn họ trông như thế nào, còn có thông qua một ít chi tiết trong chuyến du lịch này cũng có thể biết được cách đối nhân xử thế của cô.

Nhậm Sơ Tuyết quả thật rất muốn đi đến bờ biển để vui chơi một chút, lập tức lừa gạt cha mẹ của mình, nói dối rằng cô ấy sẽ ở lại trường học và không về nhà vào ngày thứ mười một, sau đó nửa từ chối nửa đồng ý lời mời của cha mẹ Trần Hạo.

Nhậm Sơ Tuyết chỉ đơn giản thu dọn hành lý một chút, kiểm tra thời gian xong thì ngay lập tức xách hành lý đi xuống lầu, Trần Hạo và mẹ của anh ta từ lúc sáng sớm đã lái xe tới dưới lầu để đợi cô, làm sao cô có thể không biết xấu hổ để cho người lớn chờ mình được cơ chứ.

Nhậm Sơ Tuyết đi xuống lầu, từ phía xa xa có thể nhìn thấy một người phụ nữ trung niên khí chất xinh đẹp, không tầm thường đang đứng ở bên cạnh Trần Hạo, trông bà ấy bảo dưỡng cơ thể mình rất khá, nghĩ đến người đó có lẽ chính là mẹ của Trần Hạo.