Diệp Thanh Nghiên lại nói: "Ngươi có thể không nói, nhưng nếu Trịnh công tử gặp chuyện không may, ngươi chính là đồng phạm của Tào Quân Nhiên, ngươi cũng sẽ bị buộc tội."
Sắc mặt tú bà thay đổi: "Có lẽ do ánh mắt của hắn giống bức chân dung này…" Nói đến đây, giọng bà ta đột nhiên dừng lại, bà ta không tin nhìn người đàn ông đẹp trai đột nhiên xuất hiện bên cạnh vị công tử này, bà ta chết lặng, hai chân mềm nhũn ngồi dưới đất, run rẩy, quỷ, quỷ aaaaa!
Diệp Thanh Nghiên hài lòng với kết quả này, cậu nhìn Quỷ Vương bên cạnh với ánh mắt tán thưởng: "Bây giờ muốn nói không? Không nói cũng được, nhưng…"
"Ta nói ta nói!" Diệp Thanh Nghiên còn chưa nói xong, tú bà đã kể hết mọi chuyện.
Đúng là Tào Quân Nhiên đã đến đây với khuôn mặt được che kín, nhưng ngay khi tú bà đưa người đến, Tào Quân Nhiên đã rút con dao găm trên tay ra đâm Trịnh công tử.
Cũng may, Trịnh công tử có công phu trong người, Tào Quân Nhiên không đánh mạnh, ngược lại khuôn mặt lộ ra, sau đó không rõ vì lý do gì, Tào Quân Nhiên đột nhiên trở nên cực kỳ mạnh mẽ đánh Trịnh công tử bất tỉnh rồi đem người đi.
Diệp Thanh Nghiên cau mày: "Biết đi đâu không?"
Tú bà cũng không biết nữa, chỉ biết là nhảy ra ngoài cửa sổ, đi về hướng bên phải.
Diệp Thanh Nghiên chỉ có thể đuổi theo hướng này, đây không phải là hướng nhà họ Tôn, nhà họ hướng ngược lại, Tào Quân Nhiên đem Trịnh công tử và Tôn Thị Nữ đi đâu?
Cao Chuẩn bị nhốt trong cung, cửa cung có cấm chế không cho ác quỷ xâm nhập cho nên hắn sẽ không đến nhà họ Cao.
Ba người một quỷ bước đi trong đêm rất nhanh, cho đến khi đi đến cuối con đường vẫn không tìm thấy dấu vết nào của Tào Quân Nhiên.
Diệp Thanh Nghiên đau đầu không thôi, Quỷ Vương bên cạnh cũng cau mày vẻ mặt chán nản.
Lúc này, chỉ còn chưa đầy một giờ nữa là đến lễ hội quỷ.
Ban đêm tối đen như mực, mọi thứ đều yên tĩnh, chỉ có xóm làng chơi nhộn nhịp khác thường.
Đám người Diệp Thanh Nghiên đi trở về, đi ngang qua một chỗ, Diệp Thanh Nghiên đột nhiên dừng lại, Quỷ Vương cũng dừng lại, ngẩng đầu nhìn: "Vạn Bảo Lầu? Như thế nào? Ngươi từ khi nào lại có hứng thú với trang sức nữ nhân?"
Diệp Thanh Nghiên lắc đầu: "Người có nhớ trong lời khai nhận tội của Cao Chuẩn, hắn có đề cập đến một chuyện, vào ngày họ gài bẫy Tào Quân Nhiên, Tôn Thị Nữ đã lấy cớ dùng một bộ trang sức do Tào Quân Nhiên đưa cho cô ta để dụ hắn đến Tào phủ, người của Cao Chuẩn đã đánh Tào Quân Nhiên bất tỉnh. Sau đó, khi Tào Quân Nhiên tỉnh lại, hắn đã có mặt tại hiện trường vụ án mạng?"
Quỷ Vương: "Đây là… cho nên? Ngươi cảm thấy Tào Quân Nhiên sẽ ở chỗ này?"
Diệp Thanh Nghiên đã sải bước đến lối vào Vạn Bảo Lầu, nhanh chóng nói: "Vạn Bảo Lầu này là căn gác xép lớn nhất ở Trâu Thành. Nó được chia thành nhiều tầng, trong đó đồ trang sức của nữ nhân chiếm một tầng, thiết kế đa dạng cũng là mới nhất. Tào Quân Nhiên rất yêu Tôn Thị Nữ, đồ trang sức hắn chọn phải là tốt nhất, lúc hắn mua đồ trang sức có lẽ là ở đây."
Tai nạn cuối cùng của Tào Quân Nhiên là vì một bộ đồ trang sức, hắn muốn gϊếŧ Tôn Thị Nữ và gian phu, có lẽ sẽ ở đây.
Quỷ Vương hiểu ý, nhưng ngăn cản Diệp Thanh Nghiên: "Đi qua cửa chính rất dễ bứt dây động rừng, để thị vệ đưa ngươi vượt tường."
Khóe miệng Diệp Thanh Nghiên giật giật, hiển nhiên cậu chưa từng làm chuyện như vậy, nhưng cậu cũng thừa nhận đây là cách tốt nhất.
Chẳng bao lâu, Diệp Thanh Nghiên được thị vệ dẫn vào hậu viện của Vạn Bảo Lầu, nhanh chóng tiến về phía gác xếp.
Tầng trang sức nằm ở tầng ba cao nhất, họ bước lên cầu thang từng bước một.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, nhưng không có ai cả.
Diệp Thanh Nghiên không nhịn được cầm trừ quỷ trận trong tay, sợ mình vô tình đυ.ng phải một ác quỷ.
Sau đó cậu nghĩ lại nghĩ bên mình còn có Quỷ Vương…
Nhưng cho tới bây giờ cậu vẫn chưa từng thấy Quỷ Vương ra tay, nghĩ nghĩ, cậu lại lấy trong tay ra một tấm bùa trừ quỷ khác.
Quỷ Vương chú ý tới động tác nhỏ của cậu, nhưng không nói gì.
Ngay khi Diệp Thanh Nghiên sắp đến gần tầng ba, giọng nói của hệ thống lại vang lên trong đầu cậu.
[Đã phát hiện giá trị oán hận của người phàm [Tào Quân Nhiên] +1+1+1...]
Cuối cùng, nó tăng trực tiếp từ mức 30 lên 50.
Diệp Thanh Nghiên thầm hét lên tồi tệ, cùng lúc đó phía trước truyền đến một âm thanh thình thịch cùng với tiếng thét chói tai của một người phụ nữ.
Diệp Thanh Nghiên lập tức lao tới đá tung cánh cửa gác mái, khi cánh cửa mở ra một tiếng "rầm", Diệp Thanh Nghiên ngây người khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Cậu nhìn thấy hai người bị trói vào cột bên trong, một người đầy máu, thiếu chút nữa bị biến thành nút chai.
Bộ dạng lúc này của Tôn Thị Nữ trông vẫn ổn, có lẽ trước đó đã bị bịt miệng, phút chốc vừa giãy dụa vừa khai, sau đó hét lên vì sợ, đến mức khuôn mặt đầm đìa nước mắt, liều mạng trốn tránh.