Trên mặt Diệp Thanh Nghiên càng lộ ra vẻ kinh ngạc: "Cũng thật kỳ lạ, nhị công tử chỉ là cháu trai của hoàng hậu, tuy nói hoàng hậu không có con, nhưng thái tử hiện tại đã trên đứng danh nghĩa của hoàng hậu, cũng gọi hoàng hậu một tiếng mẫu hậu, kết quả hoàng hậu lại dùng lời hứa này để bảo vệ tính mạng của nhị công tử trước khi sự việc được sáng tỏ, thậm chí còn chưa có bằng chứng.
Có vẻ như hoàng hậu quan tâm đến đứa cháu này hơn cả thái tử gọi mình là mẫu hậu? Hơn nữa, hoàng hậu có phải đã sớm biết Cao Chuẩn đã làm gì, sợ Vương Thượng sẽ gϊếŧ nhị công tử, nên lúc này mới lập tức lấy lời hứa ra bảo vệ tính mạng của hắn ta?
Nếu không, trước đây hoàng hậu người đã nói không có bằng chứng nào cho thấy nhị công tử gϊếŧ người, vậy sao người lại lo lắng? Dù sao lời hứa này cũng không dễ dàng đạt được."
Sắc mặt hoàng hậu Cao thay đổi lớn: "Ngươi nói bậy bạ cái gì? Làm sao bổn cung có thể biết trước chuyện này?"
Diệp Thanh Nghiên thật sâu nhìn bà ấy, từng bước một đánh bại hoàng hậu Cao: "Hoàng hậu không biết bần đạo tính toán gì, chính là bần đạo tính ra nhị công tử là hung thủ sát hại nhà họ Ngô, tuy không có bằng chứng nhưng bần đạo khá tự tin vào năng lực của mình. Trên đường đến đây nghe nói hoàng hậu cũng ở đây, bần đạo cũng thuận tiện xem cho người một quẻ, hoàng hậu đoán xem… bần đạo tính tới đâu rồi? Đó là về hoàng hậu và nhị công tử."
Cậu vừa nói vừa nhìn chằm chằm hoàng hậu Cao, đương nhiên lập tức nhìn thấy cả người hoàng hậu Cao cứng đờ vẻ mặt sợ hãi chột dạ, những điều này khiến nguyên thân Diệp Thanh Nghiên đang lừa dối chính mình cũng chứng thật rằng mình đoán đúng.
"Ngươi nói bậy cái gì? Bổn cung và Cao Chuẩn có cái gì?" Hoàng hậu Cao nhanh chóng bình tĩnh lại, đại khái là bởi vì mấy năm nay bà ấy sống trong cung quá thoải mái, hơn nữa bà ấy cũng là người duy nhất trong hậu cung, sắc mặt bà ấy cũng không còn ngấm ngầm chịu đựng hay thận trọng như lúc mới tiến cung nữa, nhưng thần sắc che dấu cũng không được tốt lắm.
Cảnh tượng này cũng lọt vào mắt Trâu vương, ông ấy cau mày, luôn cảm thấy hoàng hậu đang giấu ông ấy điều gì đó.
Diệp Thanh Nghiên cười nói: "Nhưng quẻ tượng của bần đạo không phải nói như vậy, nghe nói những năm gần đây hoàng hậu rất tốt với nhị công tử, thậm chí còn tốt với một mình hắn ta như vậy, hầu như tất cả mọi cái tốt đều hướng về hắn ta.
Điều này vốn không có gì, dù sao thì nhị công tử cũng là cháu trai của hoàng hậu, cũng có quan hệ huyết thống. Nhưng cái kỳ lạ là, nhị công tử và thái tử Cao là anh em song sinh nhưng thái tử Cao lại không có vinh dự này, thậm chí còn có người nói hoàng hậu rất ít ban thưởng cho thái tử Cao, như là chỉ có một người cháu trai là nhị công tử.
Đương nhiên, đây không phải là chuyện kỳ
lạ nhất, kỳ lạ nhất chính là… nhị công tử và thái tử Cao là song sinh cùng một mẹ. Nhưng điều kỳ lạ là hai người lại không giống nhau, thậm chí nhị công tử còn có chút giống hoàng hậu."
Đương nhiên, cậu chưa từng gặp qua nhị công tử, đây chỉ là lừa dối hoàng hậu Cao, đúng sai đoán sau nhưng hết thảy cũng không khó đoán lắm.
Hoàng hậu Cao cứng ngắc ngồi đó, cắn răng nói: "Ngươi nói bậy cái gì?"
Diệp Thanh Nghiên nhìn Trâu Vương: "Chẳng lẽ Vương Thượng không cảm thấy vậy sao?"
Trâu Vương và những người khác đã gặp qua nhị công tử, dù sao hoàng hậu cũng sủng ái người cháu trai này nhất, cho nên nhị công tử thường xuyên tiến cung.
Ngược lại thái tử Cao rất ít khi tiến cung, cho nên Trâu Vương cũng chỉ gặp thếáitử Cao một hai lần, hơn nữa song sinh đó cũng không đặc biệt giống nhau, Trâu Vương và những người khác cũng không nghĩ nhiều, thậm chí còn không nghĩ tới hướng khác.
Nhưng bây giờ được Diệp Thanh Nghiên chỉ ra, bọn họ suy nghĩ một chút, nhận ra nhị công tử quả thực không giống thái tử Cao, thậm chí còn giống hoàng hậu Cao hơn cả hầu gia Cao.
Đại tổng quản bị dọa ngây người, đại sư đang nói gì vậy, chẳng lẽ nghi ngờ nhị công tử và hoàng hậu?
Khi hoàng hậu Cao đang bối rối, Diệp Thanh Nghiên trực tiếp ném bom: "Nói đến lại thấy kỳ lạ, bần đạo vì hoàng hậu xem một quẻ, nhưng lại phát hiện hoàng hậu và nhị công tử thực sự có quan hệ huyết thống ruột thịt, vốn hoàng hậu là cô của nhị công tử, bần đạo cũng không nghĩ nhiều. Nhưng vừa rồi hoàng hậu lại có thái độ kỳ lạ như vậy, coi trọng nhị công tử, bần đạo thuận tiện giúp nhị công tử và hầu gia Cao tính toán. Kết quả, hoàng hậu đoán xem đã xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi câm miệng! Câm miệng!" Hoàng hậu Cao mạnh mẽ đứng dậy, bà ấy định lao tới Diệp Thanh Nghiên, nhưng đột nhiên nhìn thấy một lá bùa nằm giữa các ngón tay của Diệp Thanh Nghiên, nhẹ nhàng rơi xuống dừng lại trên người hoàng hậu Cao, hoàng hậu Cao vẫn duy trì như cũ lao tới phía trước ngăn cản Diệp Thanh Nghiên nói ra nhưng lại không thể cử động được.
Sắc mặt Diệp Thanh Nghiên không chút thay đổi nhìn hoàng hậu Cao trong gang tấc: "Không nghĩ tới nhị công tử và hầu gia Cao lại không có quan hệ huyết thống."
Hoàng hậu Cao hoàn toàn phát điên, nhưng bởi vì không thể cử động nên bà ấy không thể ngăn cản.